Tập làm văn kể về 1 người bạn mà em quý mến

Tập làm văn kể về 1 người bạn mà em quý mến

0 bình luận về “Tập làm văn kể về 1 người bạn mà em quý mến”

  1. Trong những năm học dưới mái trường Tiểu học, tôi đã kết bạn được rất nhiều bạn tốt. Nhưng suốt 5 năm cắp sách đến trường, trong số những người bạn đó, tôi có một người bạn thân nhất từ ​​hồi lớp 1 đến giờ. Đó là Ý.

    Nam không chỉ là bạn thân ở trường mà còn là bạn thuở nhỏ, là hàng xóm trọ của tôi. Chúng tôi đều là con trai nên sở thích của chúng tôi khá giống nhau. Trái ngược với những cô gái thích để tóc dài thướt tha, cô và Ý lại cắt tóc ngắn. Bởi vì chúng tôi cũng chơi rất nhiều trò chơi hay cùng nhau, chúng tôi không cảm thấy khó chịu khi đổ mồ hôi.

    Ý có nước da hơi ngăm đen do ngày còn nhỏ cùng lũ trẻ chơi thả diều hay chơi trò đuổi bắt với lũ trẻ trong xóm. Cô ấy có dáng người cao ráo, đặc biệt là đôi chân dài nên Ý là người chạy nhanh nhất lớp. Ý có đôi mắt sáng trông thông minh, nhanh nhẹn.

    Trong các giờ học, thầy luôn là người hăng hái giơ tay phát biểu trong lớp. Dù chỉ là học sinh lớp 5 nhưng đôi khi Ý cũng có những câu hỏi khiến thầy cô bất ngờ. Các bài kiểm tra tiếng Ý luôn đạt điểm cao và đứng đầu lớp. Không chỉ trong giờ học, các hoạt động trong lớp, Ý đều nhiệt tình tham gia.

    Ý là một người năng nổ, hoạt bát và rất dễ mến. Mọi người trong lớp tôi đều yêu mến anh ấy. Ý tôi và tôi là bạn thân từ khi còn nhỏ, nên sáng nào anh ấy cũng rủ tôi đi học và chiều cùng nhau về nhà. Chúng tôi thân thiết với nhau như hình với bóng khiến nhiều bạn trong lớp thắc mắc “Vậy là hai đứa không tách ra được sao? Khi đó, Ý đã cười và đáp lại: “Không được đâu, chúng tôi chơi thân với nhau từ khi quen rồi”.

    Khi còn nhỏ, tôi hay đau ốm nên mẹ không bao giờ cho tôi đi chơi với lũ trẻ hàng xóm. Hàng ngày, tôi được nhìn các em vui đùa, cười đùa, hạnh phúc nhưng vô cùng khao khát. Những tưởng sẽ không bao giờ được chơi cùng chúng bạn thì một ngày mùa thu, nắng vàng dịu trải khắp nơi, Ý chạy đến trước mặt rủ tôi đi thả diều cùng.

    Lúc đầu còn đắn đo vì mẹ không cho nhưng ngay sau đó Ý đã chạy vào xin phép mẹ. Không hiểu sao anh chỉ cần nói vài câu là mẹ tôi đã gật đầu đồng ý. Không thể đợi thêm được nữa, cô và Ý lao ra bờ đê, hai người cùng nhau chơi thả diều cả buổi. Từ hôm đó, ngày nào Ý cũng rủ tôi đi chơi, rồi hai đứa cứ thân nhau.

    Tôi yêu nước Ý rất nhiều. Bạn Ý là người đã cho tôi rất nhiều niềm vui và kỷ niệm. Tôi hy vọng rằng tình bạn của chúng tôi sẽ lâu dài và gắn bó với nhau cho đến tương lai.

    Bình luận

Viết một bình luận