Tập làm văn tả một lần em mắc lỗi : chủ đề kho cá bị cháy

Tập làm văn tả một lần em mắc lỗi : chủ đề kho cá bị cháy

0 bình luận về “Tập làm văn tả một lần em mắc lỗi : chủ đề kho cá bị cháy”

  1. Trên cuộc đời này chắc chắn ai cũng sẽ có một ước mơ , sở thích . Em cũng vậy ước mơ cao cả , to lớn nhất đối với em chính là nghề đầu bếp . Nhưng tuổi em còn nhỏ nên không thể thực hiện . Vì vậy em đã thực hiện bữa ăn hằng ngày cho gia đình . 

    Hôm nay là sinh nhật tôi nên tôi rất bình tĩnh để chuẩn bị bữa ăn này . Bắt tay vào làm em đi mua cá , rửa sạch cá tưởng chừng như mọi chuyện dang diễn ra suôn sẻ thì một điều bất ngờ xảy ra . Tôi đã kho cá bị cháy . Bố , mẹ tôi biết vậy nên cũng không trách móc tôi vả lại còn khen tôi nữa cơ :”Con nấu ăn như vậy là tốt mà , người ta nói : Thất bại là mẹ thành công . Con nên kiên trì thì thành quả sẽ đến thôi con à ! Nghe xong tôi cũng nhận ra và từ sau tôi đã biết nấu ăn . Sâu này lớn lên tôi mong rằng sẽ trở thành bếp trưởng của 1 nhà hàng .

    Em rất thích nghề đầu bếp . Nhờ lần kho cá bị cháy đấy nên em mới nhận ra được bản thân . Cho dù sau này có bao nhiêu nghề hợp với em hơn nữa thì đối với em đầu bếp vẫn là số 1 .

    Bình luận
  2. Bài làm:

       Ai trong cuộc đời cũng đã từng ít nhất 1 lần mắc lỗi. Ắt hẳn cảm giác khi bị khiển trách rất khác biệt với cảm giác khi làm việc tốt. Em cũng như vậy, đã có một lần em kho cá cháy và đã làm hỏng bữa ăn của gia đình mình.

       Mấy hôm trước, vào buổi tối đó bố em đi làm chưa về. Mẹ em đang kho cá thì nghe có tiếng chuông điện thoại reo. Ba gọi cho mẹ mang tài liệu lên công ty hộ ba. Mẹ bảo em ở nhà trông nồi cá kho, đừng để cháy. Sau khi mẹ đi, em đứng canh nồi cá kho một tí rồi bỏ đi xem điện thoại. Trên mạng xã hội có rất nhiều video hay làm em cứ lướt mãi. Nồi cá kho cứ sôi mà không có người trông nó. Em cứ mãi tương tác với những bài viết mà bạn bè đăng đến nối quên luôn cả nồi cá.  Đang lướt điện thoại bông nghe có mùi khen khét, em cứ thoáng nghĩ chắc là mùi của nhà hàng xóm thôi chứ gì. Bỗng, em chợt khựng lại và thấy nhớ nhớ ra. Em thoáng giật mình khi nhớ đến nồi cá. Chạy ra nhà bếp, em thấy nồi cá đã khét, nước cạn kiệt và cá thì cháy đen. Cửa hé mở, mẹ bước vào nhà. Vừa nghe mùi khét chạy mẹ đã vội hỏi:”Con không trông cá à?” Vẻ mặt mẹ giận dữ. Em chỉ biết đứng lặng người nhìn cái nồi cá kho khét cháy. Mẹ nhìn em rồi bỏ đi. Tối hôm đó ăn cơm với thịt ram còn lại buổi trưa mà em thấy không nuốt nổi. Em cảm thấy em rất có lỗi với mẹ và với cả ba nữa!

      Qua chuyện đó bây giờ em đã học được tính cẩn thận hơn. Chuyện đó làm em cảm thấy rất xấu hổ và ân hận lắm. Em xin hứa, kể từ bây giờ em sẽ làm tốt lời ba mẹ dặn và không bao giờ lơ là để xảy ra chuyện như ngày hôm đó nữa!

    $#Yumz$

    Gửi bn nek!!!

    Bình luận

Viết một bình luận