Tết vừa rồi, bà ngoại mình đã ra “quy định” mới. Tất cả các thành viên khi ngồi vào bàn ăn không được sờ, liếc đến điện thoại. Ông bà ngoại cũng biết sử dụng Internet, cũng đã “gia nhập” mạng xã hội để “bằng con, bằng cháu”, nhưng có lẽ, người ở thế hệ cũ đã dự cảm được những bất an trong lối sống mới. Khi các con gặp nhau vào mỗi dịp lễ tết, cúng giỗ… thời gian ngắn ngủi đó, các con đã không còn bên nhau trọn vẹn cảm xúc với ý thức “bây giờ và ở đây”. Các con có thể ngồi cạnh nhau, nhưng mỗi đứa chăm chú dán mắt vào màn hình riêng nhỏ xíu, thỉnh thoảng lại ô a hay cười một mình. Thời của mẹ, những cỏ cây, hoa lá, những côn trùng, dòng sông, con cá, con gà… những trải nghiệm trong veo ấy tuyệt vời hơn thứ hình ảnh có trong điện thoại thông minh của các con. Thế hệ Z của các con ngày nay dễ chán nản và cáu gắt hơn, bởi ở đó, có lẽ điều bình dị, đời thường chẳng còn làm các con thích thú
Câu 1. Tình cảm của người mẹ quá đoạn trích trên là
Cậu 2. Xác định biện pháp nghệ thuật và nêu tác dụng của cậu sau : Thời của mẹ, những cỏ cây, hoa lá, những côn trùng, dòng sông, con cá, con gà…
Câu 3.Neeu bài học em rút ra qua đoạn trích trên
Câu 1 : Tình cảm của đoạn trích đó là không muốn con cái mình bị sa đoạ bởi chiếc điện thoại
Câu 3 Bài thơ là lời cảnh báo về những nguy cơ khi con trẻ tương tác quá nhiều với mạng xã hội và các thiết bị thông minh, để rồi dễ sa vào những “ma trận” khiến con trẻ đánh mất chính mình.
$#@Sanchy2008 Xin hay nhất ạ$