Thay đổi cái kết của bài “Cô bé bán diêm”
Không chép mạng dưới mọi hình thức
0 bình luận về “Thay đổi cái kết của bài “Cô bé bán diêm”
Không chép mạng dưới mọi hình thức”
Ánh sáng ban mai chiếu nhẹ lên khuôn mặt trắng bệch của cô bé đang ngủ say ở một góc trong con phố nhỏ dưới làn tuyết trắng xóa. Đám đông tụ tập, xô đẩy nhau vì ngỡ rằng đứa trẻ này đã chết vì giá rét. Bỗng một người đàn ông trung niên bước đến quan sát rồi nói to
“Thật may! Con bé chỉ ngất thôi, tuy nhịp tim còn khá yếu nhưng có thể cứu sống”
Thì ra lão trung niên ấy từng là một bác sĩ. Sau khi biết được sự thật rằng đứa bé chưa chết thì đám đông lại giải tán như chưa từng có chuyện gì xảy ra. Mặc kệ con bé đang thập tử nhất sinh
Hiểu rõ hiện thực tàn nhẫn của thế giới này, ông định bước đi như họ nhưng bước chân lại ngưng lại vì tấm lòng y đức của một y sĩ không cho phép và ông thấy mình trong hình ảnh ấy, ông cũng từng như cô bé này vậy, thê thảm, rách rưới, lăn lóc ngoài đường khi bị người đời phê phán. Sau một màn đấu tranh tâm lý dữ dội, ông đã quyết định đưa cô bé về phòng bệnh nhỏ cũ kỹ của mình để cứu sống em ấy
Đối với một người không địa vị, quý tộc như ông thì làm việc này chẳng được gì cả cho đến khi nghe được câu chuyện đằng sau đứa trẻ bé nhỏ ấy trãi qua thì trong vô thức ông đã nói một câu thay đổi cả cuộc đời mình
“Ta sẽ nhận nuôi cháu, cho cháu một cuộc sống hạnh phúc, một mái ấm và không khổ cực. Cháu có đồng ý không?”
Cô bé nở nụ cười tươi tắn của một đứa trẻ vô âu, lo nghĩ, giọng nói thanh thoát, ngọt ngào cất lên rõ to từng từ
Ánh sáng ban mai chiếu nhẹ lên khuôn mặt trắng bệch của cô bé đang ngủ say ở một góc trong con phố nhỏ dưới làn tuyết trắng xóa. Đám đông tụ tập, xô đẩy nhau vì ngỡ rằng đứa trẻ này đã chết vì giá rét. Bỗng một người đàn ông trung niên bước đến quan sát rồi nói to
“Thật may! Con bé chỉ ngất thôi, tuy nhịp tim còn khá yếu nhưng có thể cứu sống”
Thì ra lão trung niên ấy từng là một bác sĩ. Sau khi biết được sự thật rằng đứa bé chưa chết thì đám đông lại giải tán như chưa từng có chuyện gì xảy ra. Mặc kệ con bé đang thập tử nhất sinh
Hiểu rõ hiện thực tàn nhẫn của thế giới này, ông định bước đi như họ nhưng bước chân lại ngưng lại vì tấm lòng y đức của một y sĩ không cho phép và ông thấy mình trong hình ảnh ấy, ông cũng từng như cô bé này vậy, thê thảm, rách rưới, lăn lóc ngoài đường khi bị người đời phê phán. Sau một màn đấu tranh tâm lý dữ dội, ông đã quyết định đưa cô bé về phòng bệnh nhỏ cũ kỹ của mình để cứu sống em ấy
Đối với một người không địa vị, quý tộc như ông thì làm việc này chẳng được gì cả cho đến khi nghe được câu chuyện đằng sau đứa trẻ bé nhỏ ấy trãi qua thì trong vô thức ông đã nói một câu thay đổi cả cuộc đời mình
“Ta sẽ nhận nuôi cháu, cho cháu một cuộc sống hạnh phúc, một mái ấm và không khổ cực. Cháu có đồng ý không?”
Cô bé nở nụ cười tươi tắn của một đứa trẻ vô âu, lo nghĩ, giọng nói thanh thoát, ngọt ngào cất lên rõ to từng từ
“Vâng ạ!! Cháu vui lắm”