Thời gian: chiếc lá đấy thôi Từ xanh thắm đến vàng phơi lối về Thời gian là một ngọn tre Từ măng non đến ngày khoe… chạm trời Thời gian là một nụ cười

Thời gian: chiếc lá đấy thôi
Từ xanh thắm đến vàng phơi lối về
Thời gian là một ngọn tre
Từ măng non đến ngày khoe… chạm trời
Thời gian là một nụ cười
Nở ra từ tiếng khóc hồi… bi bô
Từng giây từng phút từng giờ
Trôi qua có nghĩa… đừng mơ ngược về
Hiểu rồi, cháu thấy… dễ ghê:
Thời gian trốn giữa bốn bề không gian.
viết khoảng 200 chữ trình bày cảm xúc và suy nghĩ về đoạn thơ trên
lưu ý:ko copy mạng

0 bình luận về “Thời gian: chiếc lá đấy thôi Từ xanh thắm đến vàng phơi lối về Thời gian là một ngọn tre Từ măng non đến ngày khoe… chạm trời Thời gian là một nụ cười”

  1. ★βẠղ ƙɦɑლ ƙɦẢ❍ Ạ!★

    “Thời gian trốn ở đâu?” Của nhà thơ Nguyễn Thái Dương viết cho đối tượng thiếu nhi, được truyền tải dưới một góc nhìn đa tầng và đa nghĩa. Như trong lời đề tựa, tiến sĩ văn học Huỳnh Như Phương đã viết tập thơ: “Thời gian trốn ở đâu?”, một câu hỏi hồn nhiên đặt ra cho ông ngoại, chạm đến nỗi ám ảnh “đi tìm thời gian đã mất” của cả một đời người. Nếu đến 1 lúc nào đó chúng ta rời khỏi cõi đời này thì sẽ như thế nào? Thời gian đã trôi qua thì không bao giờ lấy lại được nữa. Mạc dù chúng ta có thể nhìn thấy quá khứ nhưng chẳng thể nào thay đổi được. Vì vậy, hãy sống hết mình, đối xử tốt với mọi người, luôn yêu thương, tha thứ cho những lỗi lầm quanh ta để mọi người được hạnh phúc.

    Bình luận
  2. Chúng ta đang sống trong một thời đại công nghệ tiên tiến. Cuộc sống đầy đủ tiện nghi đã khiến chúng ta biến cuộc sống bình thường nâng cao hơn và khiến chúng ta coi mình cao trọng hơn những người khác. Nhưng liệu chúng ta có nghĩ đến lúc chúng ta tạm biệt cõi đời này thì tài sản đó sẽ thuộc về ai? Cuộc sống có thể ví như chiếc lá vậy. Khi sinh ra được xanh non mơn mởn, nhưng đến một ngày nào đó, chiếc lá đã già úa và một làn gió khua nhẹ khiến nó rời khỏi cõi đời. Cuộc sống cũng được xem như là ngọn tre. Từ một măng non nhỏ bé giờ đã trở thành cây tre chạm trời. Thời gian trôi qua không bao giờ lấy lại được nữa. Các nhà khoa học dù làm cho chúng ta quay về quá khứ nhưng nó vẫn chỉ chúng ta chỉ có thể nhìn thấy quá khứ chứ chẳng thể nào thay đổi hiện tại. Nhưng thay vì đó, chúng ta hãy cố gắng sống tốt với mọi người. Chúng ta phải luôn yêu thương, hòa đồng, tha thứ cho mọi người sống quanh ta. Niềm vui đich thực của chúng ta là giúp đỡ mọi người và niềm vui của họ chính là niềm vui đích thực của chúng ta.

    Bình luận

Viết một bình luận