Thời gian nhẹ bước mỏi mòn
Xin đừng bước lại để còn mẹ đây
Bao nhiêu gian khổ tháng ngày
Xin cho con lãnh,kẽo gầy mẹ thêm
Mẹ ơi,xin bớt buồn phiền
Con xin sống đẹp như niềm mẹ mong
Tình mẹ hơn cả biển đông
Dài,sâu hơn cả con sông Hoàng Hà
Từ đoạn thơ trên em hãy viết bài nghị luận ngắn bàn về ý kiến sau:Sứ mạng của người mẹ không phải làm chỗ dựa cho con cái mà là làm cho chỗ dựa ấy trở nên không cần thiết ( Lời nói của Balles)
Khi đường đời trập trùng bao nỗi chông gai, con người mong nắm chặt đôi tay ai đấy cùng vượt qua những gian lao, vất vả. Khi cuộc sống có quá nhiều thử thách nghiệt ngã, ta ao ước dường nào một bờ vai để san sẻ, tựa nương. Thế nhưng nhiều lúc, mỗi cá nhân cần dũng cảm tự tiến lên phía trước và tạm quên ý nghĩ chờ đợi sự nâng đỡ để tự khẳng định mình. Hành trình của người mẹ cũng vậy, đi theo con đến suốt cuộc đời, dõi ánh nhìn tha thiết từng bước chân của con nhưng không thể luôn ở cạnh dìu dắt, bởi: Sứ mạng của người mẹ không phải là làm chỗ dựa cho con cái mà là làm cho chỗ dựa ấy trở nên không cần thiết(B. Babbles)
Sứ mạng” – hai tiếng tưởng chừng như giản đơn nhưng hàm chứa trong đó là cả một trách nhiệm lớn lao và cao cả. Không ai khác, mẹ chính là người nhận “sứ mệnh” thiêng liêng ấy, bởi tình mẫu tử tha thiết, lắng sâu, lặng lẽ thấm vào máu thịt là tình cảm gắn bó suốt đời mỗi con người. Tuy nhiên ở đây, ta có thể hiểu câu nói theo nghĩa rộng. Tình mẹ bao la hay cũng chính là mái ấm gia đình luôn dang rộng vòng tay để chở che, yêu thương? Thật vậy, trong cuộc sống, tình cảm gia đình là vô cùng cao quý và đáng được trân trọng. Nó vừa mang yếu tố tinh thần tự nhiên, vừa se kết con người đến suốt những năm tháng trưởng thành. Nếu đôi vai cha nặng gánh bao lo toan vất vả, bươn chải sớm hôm thì bàn tay mẹ lại dịu dàng đưa con vào giấc ngủ an lành, bình yên, ấm áp. Có thể nói, gia đình là chiếc nôi chắp cánh cho những ước mơ đẹp đẽ, là điểm tựa để mỗi cá nhân nhấc bổng lên trời cao muôn vàn khát vọng tương lai. Hơn nữa nó còn đóngvai trò quan trọng trong việc hình thành nhân cách con người. “Dạy con từ thuở còn thơ”, một em bé sơ sinh nếu không được lo lắng, chăm sóc ngay từ nhỏ, hẳn sẽ chẳng được khỏe mạnh và lớn khôn? Một đứa trẻ khi chào đời chẳng ai dạy bảo, uốn nắn, liệu mai kia có thể trở thành công dân tốt? Chính vì vậy, gia đình là chỗ dựa, là mái nhà vững chắc nhất để nuôi dưỡng con người trưởng thành.
Càng ngẫm ngợi, tôi càng nhận ra ý nghĩa sâu sắc từ câu nói của B.Babbles. Đây vừa là bài học cho nhiều bậc phụ huynh, vừa thể hiện cách sống đúng đắn nên được phát huy ở mọi lứa tuổi. Nó nhắc nhở chúng ta cố gắng vươn lên hoàn cảnh mà không dựa dẫm vào sự giúp sức của bất kì ai. Tình thương của cha mẹ chỉ là nguồn động viên tinh thần đáng quý để mỗi cá nhân tự vượt qua thử thách. Đừng bao giờ xem nó là chiếc vỏ bọc lẩn tránh chướng ngại bên ngoài! Riêng với bản thân, tôi nghĩ rằng mình phải cố gắng nhiều hơn. Không muốn trở thành nỗi lo lắng của cha mẹ mỗi chuyến đi xa, mỗi lần rời gia đình, có lẽ tôi sẽ bắt đầu tinh thần và năng lực để tự vượt khó ngay từ hôm nay. Điều đó không chỉ tạo một sự yên tâm đối với cha mẹ mà còn góp phần khẳng định rằng tôi đã trưởng thành hơn, chín chắn hơn.
“Đời phải trải qua giông tố nhưng không được cúi đầu trước giông tố” (Nhật kí Đặng Thùy Trâm). Con người cũng vậy, có thể tìm một bờ vai để tiếp thêm niềm tin nhưng đừng trông mãi vào đôi vai ấy chờ san sẻ, tựa nương. Cuộc sống vẫn chực chờ nhiều phong ba, chúng ta luôn đứng giữa bao khó khăn sóng gió… Hãy học cách tạo cho mình một bản lĩnh vững vàng và sự tự chủ để đối mặt với những thử thách mới, chướng ngại mới…