0 bình luận về “tìm hiểu về cuộc thám hiểm va-xco-đô Ga-ma”
Từ đầu thế kỷ 15, trường phái hàng hải của Henry nhà hàng hải (Henry the Navigator) đã mở rộng hiểu biết của Bồ Đào Nha về đường bờ biển của châu Phi. Từ thập niên 1460, mục tiêu của những nhà hàng hải đã bắt đầu tập trung vào việc đi vượt qua điểm cực Nam của châu Phi nhằm tìm một con đường biển thuận lợi hơn để tiếp cận được những của cải quý báu của Ấn Độ (chủ yếu là hồ tiêu đen và các loại hương liệu khác).
Khi de Gama được 10 tuổi, kế hoạch trên bắt đầu cho những kết quả cụ thể. Bartolomeu Dias đã quay trở lại sau khi đi vòng quanh Mũi Hảo Vọng (Cape of Good Hope), ông cũng thám hiểm sông Rio do Infante (nay là sông Fish ở Nam Phi) và xác định rằng đường bờ biển chưa được biết tới chạy thẳng về hướng Đông Bắc.
Những cuộc thám hiểm trên bộ trong thời kì trị vì của vua João II của Bồ Đào Nha cũng củng cố thêm lý thuyết cho rằng có thể đi tới Ấn Độ bằng đường biển từ Đại Tây Dương. Pero da Covilhã và Afonso de Paiva đã đi theo tuyến đường từ Barcelona, qua Naples, Rhodes đến Alexandria, và từ đó đến Aden, Hormuz và Ấn Độ tin vào lý thuyết này.
Việc còn lại cho các nhà thám hiểm là phải xác nhận được mối liên hệ giữa những phát hiện của Dias và những chứng cớ của da Covilhã và de Paiva, và kết nối được những đoạn rời rạc của con đường thương mại đầy tiềm năng với Ấn Độ Dương. Nhiệm vụ này đầu tiên được giao cho cha của Vasco da Gama, sau đó đã được vua Manuel I của Bồ Đào Nha giao cho da Gama nhờ những thành tích của ông trong việc bảo vệ những trạm giao dịch dọc bờ biển châu Phi khỏi sự cướp phá của người Pháp.
Ngày 8 tháng 7 năm 1497, hạm đội 4 tàu của Vasco da Gama rời cảng Lisbon để bắt đầu chuyến thám hiểm. Ông trực tiếp làm thuyền trưởng chiếc tàu lớn mang tên São Gabriel.
Trải qua muôn vàn khó khăn và gian khổ trên đường đi, đến ngày 20/ 5/1498, Da Gama tới được Calicut, Ấn Độ.
Đến tháng 9/1499, ông và các thủy thủ còn sống sót của mình trở về đến Bồ Đào Nha. Ông được thưởng hậu hĩnh nhờ việc hoàn thành tấm bản đồ mà những nhà thám hiểm Bồ đã phải vẽ trong 80 năm.
Sau đó ông được phong là chức “Đô đốc Ấn Độ Dương” và được quyền cai quản vùng Sines.
Không những thế ông còn được ban tước và trở thành bá tước của Vidigueira, người Bồ Đào Nha đầu tiên không mang dòng máu hoàng tộc.
Từ đó về sau còn thêm 2 lần ông du hành đến Ấn Độ vào năm 1502 và năm 1524. Tuy nhiên, lần thứ 3 tới Ấn Độ năm 1524 ông bị mắc bệnh sốt rét và mất không lâu sau đó.
Chính Vasco Da Gama là người đã mở ra “kỷ nguyên vàng”cho Bồ Đào Nha khi nước này trở thành một trong những đế quốc đầu tiên.
Để tưởng nhớ công ơn của ông, tên của ông đã được đặt cho tên của một hải cảng đó là Hải cảng Vasco da Gama ở Goa. Và tên của ông cũng được đặt cho một miệng núi lửa lớn trên Mặt Trăng. Và tên của ông còn được đặt cho một số đội bóng ở Brasil,…
Ông là người xếp thứ 86 trong danh sách 100 nhân vật ảnh hưởng nhất của lịch sử của Michael H. Hart.
Từ đầu thế kỷ 15, trường phái hàng hải của Henry nhà hàng hải (Henry the Navigator) đã mở rộng hiểu biết của Bồ Đào Nha về đường bờ biển của châu Phi. Từ thập niên 1460, mục tiêu của những nhà hàng hải đã bắt đầu tập trung vào việc đi vượt qua điểm cực Nam của châu Phi nhằm tìm một con đường biển thuận lợi hơn để tiếp cận được những của cải quý báu của Ấn Độ (chủ yếu là hồ tiêu đen và các loại hương liệu khác).
Khi de Gama được 10 tuổi, kế hoạch trên bắt đầu cho những kết quả cụ thể. Bartolomeu Dias đã quay trở lại sau khi đi vòng quanh Mũi Hảo Vọng (Cape of Good Hope), ông cũng thám hiểm sông Rio do Infante (nay là sông Fish ở Nam Phi) và xác định rằng đường bờ biển chưa được biết tới chạy thẳng về hướng Đông Bắc.
Những cuộc thám hiểm trên bộ trong thời kì trị vì của vua João II của Bồ Đào Nha cũng củng cố thêm lý thuyết cho rằng có thể đi tới Ấn Độ bằng đường biển từ Đại Tây Dương. Pero da Covilhã và Afonso de Paiva đã đi theo tuyến đường từ Barcelona, qua Naples, Rhodes đến Alexandria, và từ đó đến Aden, Hormuz và Ấn Độ tin vào lý thuyết này.
Việc còn lại cho các nhà thám hiểm là phải xác nhận được mối liên hệ giữa những phát hiện của Dias và những chứng cớ của da Covilhã và de Paiva, và kết nối được những đoạn rời rạc của con đường thương mại đầy tiềm năng với Ấn Độ Dương. Nhiệm vụ này đầu tiên được giao cho cha của Vasco da Gama, sau đó đã được vua Manuel I của Bồ Đào Nha giao cho da Gama nhờ những thành tích của ông trong việc bảo vệ những trạm giao dịch dọc bờ biển châu Phi khỏi sự cướp phá của người Pháp.
Ngày 8 tháng 7 năm 1497, hạm đội 4 tàu của Vasco da Gama rời cảng Lisbon để bắt đầu chuyến thám hiểm. Ông trực tiếp làm thuyền trưởng chiếc tàu lớn mang tên São Gabriel.
Trải qua muôn vàn khó khăn và gian khổ trên đường đi, đến ngày 20/ 5/1498, Da Gama tới được Calicut, Ấn Độ.
Đến tháng 9/1499, ông và các thủy thủ còn sống sót của mình trở về đến Bồ Đào Nha. Ông được thưởng hậu hĩnh nhờ việc hoàn thành tấm bản đồ mà những nhà thám hiểm Bồ đã phải vẽ trong 80 năm.
Sau đó ông được phong là chức “Đô đốc Ấn Độ Dương” và được quyền cai quản vùng Sines.
Không những thế ông còn được ban tước và trở thành bá tước của Vidigueira, người Bồ Đào Nha đầu tiên không mang dòng máu hoàng tộc.
Từ đó về sau còn thêm 2 lần ông du hành đến Ấn Độ vào năm 1502 và năm 1524. Tuy nhiên, lần thứ 3 tới Ấn Độ năm 1524 ông bị mắc bệnh sốt rét và mất không lâu sau đó.
Chính Vasco Da Gama là người đã mở ra “kỷ nguyên vàng”cho Bồ Đào Nha khi nước này trở thành một trong những đế quốc đầu tiên.
Để tưởng nhớ công ơn của ông, tên của ông đã được đặt cho tên của một hải cảng đó là Hải cảng Vasco da Gama ở Goa. Và tên của ông cũng được đặt cho một miệng núi lửa lớn trên Mặt Trăng. Và tên của ông còn được đặt cho một số đội bóng ở Brasil,…
Ông là người xếp thứ 86 trong danh sách 100 nhân vật ảnh hưởng nhất của lịch sử của Michael H. Hart.