tìm những câu thơ miêu tả các nhân vật trong truyện kiều : Thúy kiều,kim trọng, vương quang, tú bà,mã giám sinh, từ hải, sở khanh

By Rylee

tìm những câu thơ miêu tả các nhân vật trong truyện kiều : Thúy kiều,kim trọng, vương quang, tú bà,mã giám sinh, từ hải, sở khanh

0 bình luận về “tìm những câu thơ miêu tả các nhân vật trong truyện kiều : Thúy kiều,kim trọng, vương quang, tú bà,mã giám sinh, từ hải, sở khanh”

  1. -Thúy Kiều:

    Kiều càng sắc sảo, mặn mà,

    So bề tài, sắc, lại là phần hơn.

    Làn thu thủy, nét xuân sơn,

    Hoa ghen thua thắm, liễu hờn kém xanh.

    Một, hai nghiêng nước nghiêng thành,

    Sắc đành đòi một, tài đành họa hai.

    Thông minh vốn sẵn tư trời,

    Pha nghề thi họa, đủ mùi ca ngâm.

    Cung thương làu bậc ngũ âm,

    Nghề riêng ăn đứt Hồ cầm một trương.

    Khúc nhà tay lựa nên chương,

    Một thiên bạc mệnh, lại càng não nhân.

    -Vương quan:

    Có nhà viên ngoại họ Vương,

    Gia tư nghĩ cũng thường thường bực trung.

    Một trai con thứ rốt lòng,

    Vương Quan là chữ, nối dòng nho gia.

    -Kim Trọng:

    Dùng dằng nửa ở nửa về,

    Nhạc vàng đâu đã tiếng nghe gần gần.

    Trông chừng thấy một văn nhân

    Lỏng buông tay khấu bước lần dặm băng.

    Đề huề lưng túi gió trăng,

    Sau chân theo một vài thằng con con.

    Tuyết in sắc ngựa câu giòn,

    Cỏ pha màu áo nhuộm non da trời,

    Nẻo xa mới tỏ mặt người,

    Khách đà xuống ngựa tới nơi tự tình.

    Hài văn lần bước dặm xanh,

    Một vùng như thể cây quỳnh cành dao.

    Chàng Vương quen mặt ra chào,

    Hai kiều e lệ nép vào dưới hoa.

    Nguyên người quanh quất đâu xa,

    Họ Kim tên Trọng vốn nhà trâm anh.

    Nền phú hậu bậc tài danh,

    Văn chương nết đất thông minh tính trời.

    Phong tư tài mạo tót vời,

    Vào trong phong nhã ra ngoài hào hoa.

    -Mã Giám Sinh:

    Quá niên trạc ngoại tứ tuần

    Mày râu nhẵn nhụi, áo quần bảnh bao.

    Trước thầy sau tớ lao xao

    Nhà băng đưa mối rước vào lầu trang.

    Ghế trên ngồi tót sỗ sàng,

    -Tú Bà:

    Xe châu dừng bánh cửa ngoài,

    Rèm trong đã thấy một người bước ra.

    Thoắt trông lờn lợt mầu da,

    Ăn gì cao lớn đẫy đà làm sao?

    Trước xe lơi lả han chào

    -Sở khanh:

    Một chàng vừa trạc thanh xuân

    Hình dong chải chuốt, áo khăn dịu dàng;

    Nghĩ rằng cũng mạch thư hương,

    Hỏi ra mới biết rằng chàng Sở Khanh.

    Trả lời
  2. -Thúy Kiều:

    Kiều càng sắc sảo, mặn mà,

    So bề tài, sắc, lại là phần hơn.

    Làn thu thủy, nét xuân sơn,

    Hoa ghen thua thắm, liễu hờn kém xanh.

    Một, hai nghiêng nước nghiêng thành,

    Sắc đành đòi một, tài đành họa hai.

    Thông minh vốn sẵn tư trời,

    Pha nghề thi họa, đủ mùi ca ngâm.

    Cung thương làu bậc ngũ âm,

    Nghề riêng ăn đứt Hồ cầm một trương.

    Khúc nhà tay lựa nên chương,

    Một thiên bạc mệnh, lại càng não nhân.

    -Vương quan:

    Có nhà viên ngoại họ Vương,

    Gia tư nghĩ cũng thường thường bực trung.

    Một trai con thứ rốt lòng,

    Vương Quan là chữ, nối dòng nho gia.

    -Kim Trọng:

    Dùng dằng nửa ở nửa về,

    Nhạc vàng đâu đã tiếng nghe gần gần.

    Trông chừng thấy một văn nhân

    Lỏng buông tay khấu bước lần dặm băng.

    Đề huề lưng túi gió trăng,

    Sau chân theo một vài thằng con con.

    Tuyết in sắc ngựa câu giòn,

    Cỏ pha màu áo nhuộm non da trời,

    Nẻo xa mới tỏ mặt người,

    Khách đà xuống ngựa tới nơi tự tình.

    Hài văn lần bước dặm xanh,

    Một vùng như thể cây quỳnh cành dao.

    Chàng Vương quen mặt ra chào,

    Hai kiều e lệ nép vào dưới hoa.

    Nguyên người quanh quất đâu xa,

    Họ Kim tên Trọng vốn nhà trâm anh.

    Nền phú hậu bậc tài danh,

    Văn chương nết đất thông minh tính trời.

    Phong tư tài mạo tót vời,

    Vào trong phong nhã ra ngoài hào hoa. 

    -Mã Giám Sinh:

    Quá niên trạc ngoại tứ tuần

    Mày râu nhẵn nhụi, áo quần bảnh bao.

    Trước thầy sau tớ lao xao

    Nhà băng đưa mối rước vào lầu trang.

    Ghế trên ngồi tót sỗ sàng,

    -Tú Bà:

    Xe châu dừng bánh cửa ngoài,

    Rèm trong đã thấy một người bước ra.

    Thoắt trông lờn lợt mầu da,

    Ăn gì cao lớn đẫy đà làm sao?

    Trước xe lơi lả han chào

    -Sở khanh:

    Một chàng vừa trạc thanh xuân

    Hình dong chải chuốt, áo khăn dịu dàng;

    Nghĩ rằng cũng mạch thư hương,

    Hỏi ra mới biết rằng chàng Sở Khanh.

    –CHO MÌNH XIN CÂU TRẢ LỜI HAY NHẤT NHA!!

    Trả lời

Viết một bình luận