Tôi đã nghe nhịp thở của Tổ Quốc tôi Nặng trĩu lo âu, căng mình chống dịch Tôi đã nghe những bàn chân tưởng như đến đích Bỗng chốc lại xa vời… Tôi k

Tôi đã nghe
nhịp thở của Tổ Quốc tôi
Nặng trĩu lo âu, căng mình chống dịch
Tôi đã nghe
những bàn chân tưởng như đến đích
Bỗng chốc lại xa vời…
Tôi kính trọng vô cùng những đồng nghiệp của tôi
Giọt mồ hôi
thấm vết buộc khẩu trang chằng chịt
Phòng áp lực âm,
áo choàng, kính đeo, kín mít
Họ là niềm tin
cho mỗi bệnh nhân trong cuộc chiến sống còn…
Tôi đã nghe
suốt dải biên cương, lối mở, đường mòn
Trên mỗi điểm cách ly
là dấu chân người lính
Họ giữ cho đất nước yên bình,
không hề suy tính
Cơm vắt, ngủ vùi, lều bạt, phong sương…
….
Tôi đã thấy
Tổ Quốc mình thao thức
Hơn chín mươi triệu con tim cùng nhịp đập kết đoàn
Phát hiện, cách ly
không để dịch lây lan
Trên dưới một lòng như là con một Mẹ
Tôi đã thấy
Nhiều tấm gương tuổi trẻ
Cùng cả nước chung tay bằng những việc đang làm
Bởi dòng máu trong người mang hai tiếng Việt Nam
Xin hãy giữ niềm tự hào và tình yêu như thế!
(Trích Dòng máu Việt Nam – Phan Dương)
Câu 1: Đoạn trích trên được viết theo thể thơ nào?
Câu 2: Chỉ ra hai hình ảnh trong đoạn trích diễn tả sự căng mình chống dịch của Tổ Quốc?
Câu 3: Chỉ ra và nêu hiệu quả của phép điệp cấu trúc được sử dụng trong văn bản?
Câu 4: Thông điệp nào trong văn bản có ý nghĩa sâu sắc nhất đối với anh /chị? Vì sao?

0 bình luận về “Tôi đã nghe nhịp thở của Tổ Quốc tôi Nặng trĩu lo âu, căng mình chống dịch Tôi đã nghe những bàn chân tưởng như đến đích Bỗng chốc lại xa vời… Tôi k”

Viết một bình luận