0 bình luận về “Tôi thích gì? Nghị luân về một thứ bạn thích”
_Tôi thích hạnh phúc xuất hiện trong cuộc sống
_Có người từng hỏi tôi rằng: “Bạn có hạnh phúc không? Bạn có tin trên đời này tồn tại hai chữ hạnh phúc không?”. Tôi mĩm cười và nói: “Tôi tin”. Cuộc sống chính là một cuốn sách, phải đọc từ đầu đến cuối ta mới biết được kết thúc của câu chuyện. Nhưng cuốn sách hay dở phụ thuộc vào người cảm nhận. Và cuộc đời mỗi người hạnh phúc hay không nó hoàn toàn phụ thuộc vào quan niệm riêng của mỗi người về hạnh phúc.
Chúng ta bước trên đường đời, sẽ có lúc gặp những khó khăn, vất vả, nhưng có lúc lại được đón nhận những niềm vui bất ngờ, hạnh phúc ngọt ngào. Chúng ta chính là những nghệ sĩ đệm đàn, lúc nốt trầm, lúc nốt bổng, vì vậy, tại sao không tạo nên một bản nhạc hạnh phúc cho cuộc đời mình. Cuộc sống quá ngắn ngủi, hãy sống và mĩm cười.
Hạnh phúc đối với tôi đơn giản lắm, là niệm vui, là sự sung sướng vì được ở bên cạnh người thân, những người yêu thương, hạnh phúc là khi tôi được chia sẽ những niềm vui nỗi buồn, những vất vả khó nhọc. Mỗi người đều suy nghĩ cho mình một chuẩn mực về hạnh phúc, không ai giống ai, nhưng tất cả đều quy chụp lại đó chính là biểu thị của thái độ sung sướng về một điều gì đó trong cuộc sống mà ta cảm thấy được thỏa mãn. Nhưng hạnh phúc là một thứ vô hình, không nắm bắt được, nên để tìm kiếm hạnh phúc mỗi người sẽ có một đáp án khác nhau, không ai giống ai. Có người sẽ thấy giống tôi, cảm thấy hạnh phúc chỉ là những thứ đơn giản gần gũi, đang hiện diện ở trước mắt chúng ta như đơn giản là nhìn thấy mâm cơm của mẹ sau những giờ học tập mệt nhọc, nhìn thấy những giọt mồ hôi của cha khi sửa chiếc xe đạp cà tàng của mình, nhìn thấy ông bà ngày một thêm khỏe mạnh, nhìn thấy những cái ôm ấm ấp của cha mẹ mỗi khi mùa đông về…..Nhưng cũng có những hạnh phúc, được tạo dựng từ những giọt nước mắt, người ta gọi đó là hạnh phúc trọn vẹn đó là khi nước mắt mẹ rơi vì con lần đầu gọi mẹ, nước mắt cha rơi khi đứa con tàn tật có cơ hội cứu chữa, hay giọt nước mắt vì bao ngày miệt mài vất vả nay đạt được kết quả mong đợi…. Và đối với nhiều người, hạnh phúc là những thứ vô cùng lớn lao như kiếm được thật nhiều tiền, xây được một ngôi nhà thật lớn, được đi nhiều thành phố nổi tiếng thế giới…. Mỗi thứ được coi là hạnh phúc đó chính là một phép màu trong cuộc đời.
Đáng tiếc là, rất nhiều người trẻ ngày nay không quan tâm nhiều đến việc phát triển tinh thần nữa. Hầu hết trong số họ nghĩ rằng đọc sách là một sự lãng phí thời gian và quá nhàm chán. Tôi cũng nghĩ như vậy cho đến khi tôi 15 tuổi. Tôi bắt đầu yêu các cuốn sách kể từ khi tôi đọc một tác phẩm văn học cổ điển tên là ‘Wuthering Heights’ của Emily Bronte.
Tóm lại, tôi tin chắc rằng tất cả mọi người đều có thể tìm thấy một cái gì đó phù hợp cho mình. Những người khác nhau tận hưởng các sở thích khác nhau, nhưng đọc vẫn là một cách sử dụng thời gian rảnh bổ ích qua nhiều thế hệ. Hãy thử đọc sách với các câu chuyện thuộc nhiều thể loại khác nhau và chắc chắn bạn sẽ tìm thấy chính mình trong một thế giới văn chương tuyệt diệu
_Tôi thích hạnh phúc xuất hiện trong cuộc sống
_Có người từng hỏi tôi rằng: “Bạn có hạnh phúc không? Bạn có tin trên đời này tồn tại hai chữ hạnh phúc không?”. Tôi mĩm cười và nói: “Tôi tin”. Cuộc sống chính là một cuốn sách, phải đọc từ đầu đến cuối ta mới biết được kết thúc của câu chuyện. Nhưng cuốn sách hay dở phụ thuộc vào người cảm nhận. Và cuộc đời mỗi người hạnh phúc hay không nó hoàn toàn phụ thuộc vào quan niệm riêng của mỗi người về hạnh phúc.
Chúng ta bước trên đường đời, sẽ có lúc gặp những khó khăn, vất vả, nhưng có lúc lại được đón nhận những niềm vui bất ngờ, hạnh phúc ngọt ngào. Chúng ta chính là những nghệ sĩ đệm đàn, lúc nốt trầm, lúc nốt bổng, vì vậy, tại sao không tạo nên một bản nhạc hạnh phúc cho cuộc đời mình. Cuộc sống quá ngắn ngủi, hãy sống và mĩm cười.
Hạnh phúc đối với tôi đơn giản lắm, là niệm vui, là sự sung sướng vì được ở bên cạnh người thân, những người yêu thương, hạnh phúc là khi tôi được chia sẽ những niềm vui nỗi buồn, những vất vả khó nhọc. Mỗi người đều suy nghĩ cho mình một chuẩn mực về hạnh phúc, không ai giống ai, nhưng tất cả đều quy chụp lại đó chính là biểu thị của thái độ sung sướng về một điều gì đó trong cuộc sống mà ta cảm thấy được thỏa mãn. Nhưng hạnh phúc là một thứ vô hình, không nắm bắt được, nên để tìm kiếm hạnh phúc mỗi người sẽ có một đáp án khác nhau, không ai giống ai. Có người sẽ thấy giống tôi, cảm thấy hạnh phúc chỉ là những thứ đơn giản gần gũi, đang hiện diện ở trước mắt chúng ta như đơn giản là nhìn thấy mâm cơm của mẹ sau những giờ học tập mệt nhọc, nhìn thấy những giọt mồ hôi của cha khi sửa chiếc xe đạp cà tàng của mình, nhìn thấy ông bà ngày một thêm khỏe mạnh, nhìn thấy những cái ôm ấm ấp của cha mẹ mỗi khi mùa đông về…..Nhưng cũng có những hạnh phúc, được tạo dựng từ những giọt nước mắt, người ta gọi đó là hạnh phúc trọn vẹn đó là khi nước mắt mẹ rơi vì con lần đầu gọi mẹ, nước mắt cha rơi khi đứa con tàn tật có cơ hội cứu chữa, hay giọt nước mắt vì bao ngày miệt mài vất vả nay đạt được kết quả mong đợi…. Và đối với nhiều người, hạnh phúc là những thứ vô cùng lớn lao như kiếm được thật nhiều tiền, xây được một ngôi nhà thật lớn, được đi nhiều thành phố nổi tiếng thế giới…. Mỗi thứ được coi là hạnh phúc đó chính là một phép màu trong cuộc đời.
Đáng tiếc là, rất nhiều người trẻ ngày nay không quan tâm nhiều đến việc phát triển tinh thần nữa. Hầu hết trong số họ nghĩ rằng đọc sách là một sự lãng phí thời gian và quá nhàm chán. Tôi cũng nghĩ như vậy cho đến khi tôi 15 tuổi. Tôi bắt đầu yêu các cuốn sách kể từ khi tôi đọc một tác phẩm văn học cổ điển tên là ‘Wuthering Heights’ của Emily Bronte.
Tóm lại, tôi tin chắc rằng tất cả mọi người đều có thể tìm thấy một cái gì đó phù hợp cho mình. Những người khác nhau tận hưởng các sở thích khác nhau, nhưng đọc vẫn là một cách sử dụng thời gian rảnh bổ ích qua nhiều thế hệ. Hãy thử đọc sách với các câu chuyện thuộc nhiều thể loại khác nhau và chắc chắn bạn sẽ tìm thấy chính mình trong một thế giới văn chương tuyệt diệu