Tôi yêu truyện cổ nước tôi
Vừa nhân hậu lại tuyệt vời sâu xa
Thương người rồi mới thương ta
Yêu nhau dù mấy cách xa cũng tìm
Ở hiền thì lại gặp hiền
Người ngay thì được phật, tiên độ trì.
Mang theo truyện cổ tôi đi
Nghe trong cuộc sống thầm thì tiếng xưa
Vàng cơn nắng, trắng cơn mưa
Con sông chảy có rặng dừa nghiêng soi.
Đời cha ông với đời tôi
Như con sông với chân trời đã xa
Chỉ còn truyện cổ thiết tha
Cho tôi nhận mặt ông cha của mình.
từ nội dung đoạn thơ bài truyện cổ nước mình,hãy viết một đoạn văn nêu suy nghĩ của em về văn học dân gian trong việc bồi đắp nhân cách và tâm hồn con người
Đoạn thơ, bài thơ bằng thể thơ lục bát, hình ảnh giản dị, gần gũi đã gửi gắm những bài học giản dị thân quen về lòng nhân ái, về cái thiện, về những đức tính tốt đẹp mà con người cần có… Văn học chính là cội nguồi của sự yêu thương, hiểu biết. Văn học nhân gian cũng không ngoại lệ mặc dù không có tác giả rõ ràng như những thể loại khác nhưng nó đã mang lại cho người đọc một cảm xúc rất sâu sắc, không thể không công nhận là nó mang lại một sự gần gũi hơn với người đọc. Chính vì vậy mà nó có thể dễ dàng tiếp cận những độc giả nhỏ tuổi, mang đến cho các em một tâm hồn ” không vết nứt”. Có người đã từng nói rằng : ” Cuốn sách bạn đang đọc chính là hướng của tâm hồn của bạn đang hướng tới”. Bạn hãy thử so sánh một đứa trẻ hay đọc qua những câu chuyện thần thoại, cổ tích- văn học dân gian với một đứa trẻ hay đọc những cuốn sách về chủ đề phản quốc, an cướp,… thì tất nhiên bạn sẽ có cảm giác an toàn và yêu mến đứa trẻ đọc những cuốn sách có ích cho tâm hồn nhiều hơn rồi đúng ko ? Văn học nhân gian mang lại cho mn nhiều điều hay vì nó đã đc sưu tầm từ nhiều người, nhiều điều tích cực, hướng tâm hồn bạn vào cái Chân-Thiện-Mỹ.