trên cở sử bài kẹo mần trang 138 sgk viết thành một bài văn biểu cảm

trên cở sử bài kẹo mần trang 138 sgk viết thành một bài văn biểu cảm

0 bình luận về “trên cở sử bài kẹo mần trang 138 sgk viết thành một bài văn biểu cảm”

  1. Tuổi thơ tôi có một món quà vô cùng quý giá đó là chiếc kẹo mầm.Tôi còn nhớ,sáng sáng mẹ tôi gỡ tóc bằng cái lược thưa gỗ vàng vàng,thế nào cũng có một ít tóc rối.Mẹ vo vo rồi giắt lên chỗ mái hiên nhà,chị tôi cũng bắt chước mẹ tôi.Rồi thỉnh thoảng lại có một bà cụ rao to:”ai tóc rối đổi kẹo không”?bà chỉ đổi kẹo lấy tóc thôi,bà không mua tóc cũng không bán kẹo,mổi lần bà đi qua ngõ nhả,tôi lại với tay lên lấy tóc rối đem đổi lấy kẹo.nguyên liệu của kẹođược làm bằng cấy mạ,mầm thóc nhưng rất ngọt. mẹ tôi đã mất, chị lại đi lấy chồng xa. cứ mỗi lần có ai đi qua rao lên”ai đổi kẹo”tôi lại âm thầm nhớ về mẹ

    Chúc bn họcbây giò trẻ con chỉ toàn ưa nhai kẹo cao su chứ ko giống như tôi ngày xưa, kẹo mầm có lẽ là thứ kẹo ngon nhất. nó còn gắn liền với tuổi thơ tôi. đó là hình ảnh mẹ tôi mỗi sáng mai ngồi ở đầu hè gỡ tóc bằng chiếc lược gỗ vàng vàng. khi vuốt chiếc lược thể nào cũng có ít tóc rối dc mẹ vo vo giắt lên hiên nhà. chính nhưng mớ tóc rối đó đã đưa đến cho tôi những que keo mầm của 1 bà cụ thỉng thoảng cứ rao lên ” ai tóc rối đổi kẹo?”
    bao năm qua rồi, mẹ tôi đã mất còn chị tôi thì đi lấy chồng xa. mỗi lần nghe ai đó rao lên” ai đổi kẹo” tôi lại như dc sống về những ngày xa xưa có mẹ tôi đang ngồi gỡ tóc, sóng tóc đổ 1 bên vai… tuổi thơ ơi, có bao giờ tôi dc thấy lại nữa những hình ảnh quen thuộc thân thương của ngày xưa… tốt 

    cho mk xin câu trả lời hay nhất ạ  

    Bình luận

Viết một bình luận