Trình bày Cảm nhận của em về đoạn thơ sau: Ngày ngày mặt trời đi qua trên lăng Thấy một mặt trời trong lăng rất đỏ ngày ngày dòng người đi trong thươn

Trình bày Cảm nhận của em về đoạn thơ sau:
Ngày ngày mặt trời đi qua trên lăng
Thấy một mặt trời trong lăng rất đỏ
ngày ngày dòng người đi trong thương nhớ
Kết tràng hoa dâng bảy mươi chín mùa xuân.
Bác nằm trong giấc ngủ bình yên
Giữa một vầng trăng sáng dịu hiền
Vẫn biết trời xanh là mãi mãi
Mà sao nghe nhói ở trong tim.
(Viếng lăng Bác- Viễn Phương)
*Viết bài*

0 bình luận về “Trình bày Cảm nhận của em về đoạn thơ sau: Ngày ngày mặt trời đi qua trên lăng Thấy một mặt trời trong lăng rất đỏ ngày ngày dòng người đi trong thươn”

  1.        viễn Phương là cây bút có mặt sớm nhất của lực lượng văn nghệ giải phóng miền nam thống nhất đất nước. Bài thơ viếng lăng Bác với giọng thơ trang nghiêm thành kính nhiều hình ảnh ẩn dụ đẹp bài thơ thể hiện tình cảm cảm xúc của nhà thơ Viễn Phương khi ra thăm lăng Bác. Đặc biệt là hai khổ thơ giữa bài thơ là cảm xúc của tác giả khi đứng ở ngoài lăng và cảm xúc của tác giả khi ở trong lăng:

           “Ngày ngày mặt trời đi qua trên lăng                       

             thấy một mặt trời trong lăng rất đỏ

             ngày ngày dòng người đi trong thương nhớ

             kết tràng hoa dâng bảy mươi chín mùa xuân

             bác nằm trong giấc ngủ bình yên

             giữa một phần trăng sáng dịu hiền

             vẫn biết trời xanh là mãi mãi

              mà sao nghe nhói ở trong tim”

         bài thơ sáng tác năm 1976 khi đất nước được thống nhất lăng Bác vừa được khánh thành Viễn Phương trong đoàn đại biểu ra thăm lăng Bác. mạch cảm xúc của bài thơ theo hành trình của một chuyến viếng thăm cảm xúc của tác giả Khi ở ngoài lăng cảm xúc của tác giả khi ở trong lăng cảm xúc của tác giả khi ra về.  bài thơ là tấm lòng biết ơn nhớ thương của nhà thơ với vị cha già kính yêu của dân tộc.

             cảm xúc của tác giả khi đứng ở ngoài lăng chứng kiến dòng người vào lăng viếng bác. Với  hai cặp câu thơ đều có từ láy “ngày ngày” diễn tả dòng thời gian trôi chảy như một quy luật tự nhiên và quy luật của tình cảm nỗi nhớ thương đối với bác

               “Ngày ngày mặt trời đi qua trên lăng

                  thấy một mặt trời trong lăng rất đỏ”

         Hình ảnh mặt trời Điệp lại hai lần vừa là hình ảnh thực được nhân hóa ngày ngày “đi qua trên lăng ” đem Ánh sáng sự sống cho muôn loài muôn vật. hình ảnh mặt trời trong câu thơ thứ hai là hình ảnh ẩn dụ để nói về bác, bác như mặt trời ánh sáng độc lập tự do đến cho dân tộc chính là con đường giải phóng đất nước mà bao năm bác đã bôn ba tìm kiếm. nhờ có bác nhân dân mới có cuộc sống ấm no hạnh phúc như ngày hôm nay. “mặt trời trong lăng rất đỏ” là hình ảnh ẩn dụ độc đáo. nhà thơ Tố hữu đã viết”Người rực rỡ  một mặt trời cách mạng”. Cách viết Của Viễn Phương đã ca ngợi công lao vô cùng to lớn vĩ đại của bác trái tim yêu thương tư tưởng lối sống của bác luôn rực rỡ tỏa sáng cuộc đời dù Bác đã đi xa.

            Nhớ thương và biết ơn nhân dân cả nước hướng về Bác với tấm lòng thành kính và tình cảm biết ơn vô hạn

              “ngày ngày dòng người đi trong thương nhớ

                kết tràng hoa dâng 79 mùa xuân”

             câu thơ nặng chĩu nỗi nhớ thương diễn tả về cảnh tượng thật đang diễn ra hằng giờ trên miền Bắc. từ khắp mọi nơi từng dòng người xếp hàng vào lăng viếng Bác dâng lên bác những vòng hoa bó hoa tươi thắm tạo thành những “tràng hoa”  hình ảnh “tràng hoa” còn ấn dụ cho những tấm lòng cao đẹp mà mọi người muốn dâng lên bác”bảy mươi chín   mùa xuân” ẩn  dụ hoán dụ đẹp bác hưởng thọ 79 tuổi cuộc đời bác là những mùa xuân tươi đẹp mùa xuân nào cũng đẹp hết mình cho dân cho nước.

              cảm xúc của tác giả khi ở trong lăng. vui sướng tự hào xúc động cùng đoàn người vào trong lăng được ngắm nhìn bác trong khung cảnh trang nghiêm của ánh đèn điện dịu nhẹ  nhà thơ có những liên tưởng tưởng tượng

               “bác nằm trong giấc ngủ bình yên

               Giữa một vầng trăng sáng dịu hiền”

             nhà thơ tưởng tượng bác như nằm trong giấc ngủ một giấc ngủ bình yên sau bao ngày lo toan vì dân vì nước. nhà thơ Hải như cũng có cảm xúc và viết về Bác

               “cả cuộc đời bác có ngủ yên đâu

        “nay bác ngủ chúng con canh giấc ngủ”

              Dưới ánh điện dịu nhẹ tác giả tưởng tượng như ánh sáng của vầng trăng giấc ngủ của bác có vầng trăng làm bạn, lúc sinh thời trăng luôn là người bạn tri âm tri kỷ của bác.  sự liên tưởng ấy chính là nỗi nhớ và sự thấu hiểu cuộc đời và tình cảm của Bác câu thơ gợi hình ảnh các hiện tượng nhân hậu thanh cao không khí trong lăng trang nghiêm yên tĩnh

          bác như trời xanh trường tồn mãi mãi bác hóa thân vào non sông đất nước trở thành hồn  thiêng sông núi 

                    “vẫn biết trời xanh là mãi mãi

                      mà sao nghe nhói ở trong tim”

            từ láy “mãi mãi” hình ảnh ẩn dụ “trời xanh” không chỉ là hình ảnh của thiên nhiên mà còn là ẩn dụ bác sống mãi với non sông đất nước như trời xanh còn mãi trên đầu câu thơ khẳng định sự trường tồn vĩnh hằng của Bác. bác như hóa thân vào thiên nhiên vũ trụ còn mãi với dân tộc Việt Nam. Song sự thật Bác đã ra đi khiến mỗi người dân đất Việt không khỏi đau xót bàng hoàng tiếc nuối vô hạn ngày 2 tháng 9 năm 1969 bác đã ra đi toàn thể dân tộc Việt Nam trong nỗi đau mất bác. “nghe nhói” ẩn dụ chuyển đổi cảm giác dùng nỗi đau thể xác để diễn tả nỗi đau tinh thần xoáy sâu vào nơi sâu thẳm nhất của tâm hồn “trong tim ” . nỗi đau đớn xót xa khi phải chấp nhận thực tế bác không còn nữa nỗi đau của tác giả cũng là nỗi đau của toàn dân tộc Việt Nam. nỗi đau ấy được nhà thơ Tố hữu diễn tả trong bài thơ “bác ơi”: “suốt mấy hôm rày đau tiễn đưa”  “đời tuôn nước mắt trời tuôn mưa” khổ thơ diễn tả cảm xúc nghẹn ngào xót đau của tác giả cũng là cảm xúc của toàn thể dân tộc Việt Nam nhất là khi được đến thăm lăng Bác.

              Đoạn thơ với giọng thơ trang nghiêm thành kính là tiếng hát thiết tha quen thuộc những hình ảnh đẹp chân thực biện pháp tu từ độc đáo.  bài thơ là cảm xúc của tác giả khi ra thăm lăng Bác cũng là cảm xúc của mọi người đối với bác.  Dù Bác đã đi xa nhưng hình ảnh gần gũi thân thiết luôn hiện hữu trong lòng mỗi người dân Việt Nam.  Mỗi người con Việt Nam luôn trân trọng biết ơn công ơn của bác luôn học tập nói theo đạo đức lẽ sống để xứng đáng làm cháu ngoan Bác Hồ

               Đoạn thơ trên trong bài tiếng lăng Bác của tác giả Viễn Phương là những tình cảm cảm xúc của tác giả cũng như người dân Việt Nam đối với bác. dù Bác đã đi xa nhưng tình cảm sự nhớ thương biết ơn đối với bác luôn được ghi nhớ trong tim  mọi người

    Bình luận
  2. Chúc Bạn Học Tốt

    vote 5* và chọn câu trả lời hay nhất nha

    ????@dưak6????

    ????Của bạn đây nha????

    Đây là bài cô mk tự soạn nha bn yên tâm ko hề dính mạng????????

    *Đây là bài tự làm rồi in ra nha, đề nghị mấy anh chị admin đừng có xóa ctl của em với lí do sử dụng sách giải nữa. Lần nào tb trg ảnh em cũng đề thêm câu Tự Soạn thế mà vẫn cố xóa với lí do dùng sách giải hoặc copy????tức chết đi được*

    Bình luận

Viết một bình luận