trình bày cảm nhận đoạn thơ đồng chí từ đó liên hệ với 1 bài thơ thể hiện tình đồng chí , đồng đội
0 bình luận về “trình bày cảm nhận đoạn thơ đồng chí từ đó liên hệ với 1 bài thơ thể hiện tình đồng chí , đồng đội”
“Anh với tôi biết từng cơn ớn lạnh
Sốt run người vừng trán ướt mồ hôi
Áo anh rách vai
Quần tôi có vài mảnh vá
Miệng cười buốt giá
Chân không giày
Thương nhau tay nắm lấy bàn tay”
Đoạn thơ miêu tả chi tiết chân thực, mộc mạc, giản dị, đầy đủ hiện thực của cuộc kháng chiến chống pháp trong những ngày đầu gian khổ, khó khăn, thiếu thốn, bệnh tật.Thời kì đầu của cuộc kháng chiến chống Pháp là thời kì cam go, khốc liệt nhất bởi sau khi Bác Hồ đọc bản tuyên ngôn độc lập vào năm 1945, nước ta luôn trong tình thế ngàn cân treo sợi tóc với giặc đói, giặc dốt, giặc ngoại xâm, vì thế vũ khí, quân trang, quân dụng, thuốc men tất thảy đều thiếu thốn. Chính vì vậy, tác giả đã không hề né tránh hiện thực, không giấu diếm mà khóa họa một cách chân thực, rõ nét chân dung anh bộ đội cụ Hồ với hình ảnh “áo rách vai”, “quần có vài mảnh vá”, “chân không giày”, “sốt run người” đúng như ông đã từng tâm sự: “ Không thể viết quá xa về người lính vì như vậy là vô trách nhiệm với đồng đợi, với những người đã chết và với những người đang chiến đấu”. Khó khăn, thiếu thốn là thế nhưng qua câu thơ “Miệng cười buốt giá”, ta có thể cảm nhận được tinh thần lạc quan, anh dũng chiến đấu mặc cho thời tiết giá rét, như Chính Hữu cũng đã từng viết trong bài thơ “Ngày về”:
“Những chàng trai chưa trắng nợ anh hùng
Hồn mười phương phất phơ cờ đỏ thắm
Rách tả tơi đôi giày vạn dặm
Bụi trường chinh phai bạc áo hào hoa
Mái đầu xanh thề mãi đến khi già
Phơi nắng gió hóa ngàn cỏ dại”
Sở dĩ, tác giả viết ra không phải để kể khổ mà để nhấn mạnh sức mạnh của tình đồng chí, đồng đội.Trong khó khăn, gian khổ, những người lính vẫn miệng cười vui vẻ, vẫn lạc quan yêu đời bởi họ có hơi ấm, có niềm vui từ chính tình cảm cao cả ấy.Trong đoạn thơ, hình ảnh hoán dụ “Thương nhau tay nắm lấy bàn tay” là một hình ảnh vô cùng chân thực, đời thường, mộc mạc, giản dị nhưng đã diễn tả sâu sắc tình đồng chí, chứa đựng biết bao sự chân thành cảm thông, hơi ấm từ những người đồng đội cùng sự sẻ chia những nỗi lòng sâu kín, lặng lẽ, lắng sâu và là lời thề quyết tâm chiến đấu và chiến thắng quân xâm lược, giành lại tự do độc lập cho toàn thể dân tộc.Cái nắm tay ấy không sôi nổi, thoáng qua như cái bắt tay của những người lính lái xa trong bài thơ “Bài thơ về tiểu đội xe không kính” của Phạm Tiến Duật. Đó là cái nắm tay chân thành, cảm động để truyền tình yêu thương, hơi ấm, niềm tin, giúp tiếp thêm sức mạnh để vượt qua cơn sốt run người và để chia sẻ với nhau những khó khăn, vất vả trong cuộc sống nơi chiến trường, đồng thời là bàn tay giao cảm thay cho lời nói
“Anh với tôi biết từng cơn ớn lạnh
Sốt run người vừng trán ướt mồ hôi
Áo anh rách vai
Quần tôi có vài mảnh vá
Miệng cười buốt giá
Chân không giày
Thương nhau tay nắm lấy bàn tay”
Đoạn thơ miêu tả chi tiết chân thực, mộc mạc, giản dị, đầy đủ hiện thực của cuộc kháng chiến chống pháp trong những ngày đầu gian khổ, khó khăn, thiếu thốn, bệnh tật.Thời kì đầu của cuộc kháng chiến chống Pháp là thời kì cam go, khốc liệt nhất bởi sau khi Bác Hồ đọc bản tuyên ngôn độc lập vào năm 1945, nước ta luôn trong tình thế ngàn cân treo sợi tóc với giặc đói, giặc dốt, giặc ngoại xâm, vì thế vũ khí, quân trang, quân dụng, thuốc men tất thảy đều thiếu thốn. Chính vì vậy, tác giả đã không hề né tránh hiện thực, không giấu diếm mà khóa họa một cách chân thực, rõ nét chân dung anh bộ đội cụ Hồ với hình ảnh “áo rách vai”, “quần có vài mảnh vá”, “chân không giày”, “sốt run người” đúng như ông đã từng tâm sự: “ Không thể viết quá xa về người lính vì như vậy là vô trách nhiệm với đồng đợi, với những người đã chết và với những người đang chiến đấu”. Khó khăn, thiếu thốn là thế nhưng qua câu thơ “Miệng cười buốt giá”, ta có thể cảm nhận được tinh thần lạc quan, anh dũng chiến đấu mặc cho thời tiết giá rét, như Chính Hữu cũng đã từng viết trong bài thơ “Ngày về”:
“Những chàng trai chưa trắng nợ anh hùng
Hồn mười phương phất phơ cờ đỏ thắm
Rách tả tơi đôi giày vạn dặm
Bụi trường chinh phai bạc áo hào hoa
Mái đầu xanh thề mãi đến khi già
Phơi nắng gió hóa ngàn cỏ dại”
Sở dĩ, tác giả viết ra không phải để kể khổ mà để nhấn mạnh sức mạnh của tình đồng chí, đồng đội.Trong khó khăn, gian khổ, những người lính vẫn miệng cười vui vẻ, vẫn lạc quan yêu đời bởi họ có hơi ấm, có niềm vui từ chính tình cảm cao cả ấy.Trong đoạn thơ, hình ảnh hoán dụ “Thương nhau tay nắm lấy bàn tay” là một hình ảnh vô cùng chân thực, đời thường, mộc mạc, giản dị nhưng đã diễn tả sâu sắc tình đồng chí, chứa đựng biết bao sự chân thành cảm thông, hơi ấm từ những người đồng đội cùng sự sẻ chia những nỗi lòng sâu kín, lặng lẽ, lắng sâu và là lời thề quyết tâm chiến đấu và chiến thắng quân xâm lược, giành lại tự do độc lập cho toàn thể dân tộc.Cái nắm tay ấy không sôi nổi, thoáng qua như cái bắt tay của những người lính lái xa trong bài thơ “Bài thơ về tiểu đội xe không kính” của Phạm Tiến Duật. Đó là cái nắm tay chân thành, cảm động để truyền tình yêu thương, hơi ấm, niềm tin, giúp tiếp thêm sức mạnh để vượt qua cơn sốt run người và để chia sẻ với nhau những khó khăn, vất vả trong cuộc sống nơi chiến trường, đồng thời là bàn tay giao cảm thay cho lời nói