trình bày những chuyển biến của phong trào yêu nước và cách mạng Việt nam đầu thế kỉ XX.Nguyên nhân của sự chuyển biến đó.
0 bình luận về “trình bày những chuyển biến của phong trào yêu nước và cách mạng Việt nam đầu thế kỉ XX.Nguyên nhân của sự chuyển biến đó.”
1. Thế giới trong khoảng 30 năm đầu thế kỷ XX đầy biến động và sự thay đổi thể chế chính trị, chuyển biến của cơ cấu kinh tế – xã hội Việt Nam; hơn nữa, sự khủng hoảng, bất lực của ý thức hệ phong kiến trước thực tiễn đã trở thành điều kiện thuận lợi cho các luồng tư tưởng dân chủ tư sản và cách mạng thế giới tác động vào Việt Nam. Tiến hành cuộc cách mạng trên mọi lĩnh vực ở Việt Nam; yêu cầu học hỏi văn minh kỹ thuật, học tập cải cách, duy tân để tự cường bảo vệ độc lập dân tộc và phát triển đất nước theo hướng văn minh trở thành một yêu cầu tất yếu của lịch sử. Yêu cầu lịch sử dân tộc trong 30 năm đầu thế kỷ XX, đòi hỏi phải đổi mới tư duy cứu nước, tìm kiếm và định hướng con đường cứu nước cho dân tộc. Đầu thế kỷ XX, do tác động của các yếu tố trong nước và thế giới, tầng lớp sĩ phu yêu nước Quảng Nam đã sớm nhận thức được yêu cầu lịch sử, có sự chuyển biến về lập trường cứu nước theo khuynh hướng dân chủ tư sản, tiến hành phát động Phong trào Duy Tân (1903 – 1908), cùng với các nhân sĩ Nghệ – Tĩnh thành lập Duy Tân Hội (1904 – 1912), phát động và lãnh đạo Phong trào Đông Du (1905 – 1909) mở đầu cho sự chuyển biến của phong trào yêu nước và cách mạng cả nước từ lập trường phong kiến sang khuynh hướng dân chủ tư sản. Sau Chiến tranh thế giới thứ nhất (1914 – 1918), nhân dân Quảng Nam, đứng đầu là tầng lớp trí thức tân học đã bắt kịp trào lưu yêu nước và cách mạng của cả nước, vận dụng vào điều kiện của Quảng Nam, làm cho phong trào yêu nước ở đây tiếp tục chuyển biến theo xu hướng tiến bộ. Do đó, trong ba mươi năm đầu thế kỷ XX, cùng với cả nước, phong trào yêu nước và cách mạng Quảng Nam chuyển biến mạnh mẽ và toàn diện về tư tưởng chính trị, tổ chức và hoạt động thực tiển dẫn tới bước ngoặt lịch sử là sự ra đời của Đảng bộ Đảng Cộng sản Việt Nam tỉnh Quảng Nam (28/3/1930). Đó là kết quả của những nỗ lực to lớn của nhân dân Quảng Nam vượt qua những hạn chế của tư tưởng Nho giáo và sự phong tỏa, kìm hãm của thực dân Pháp để tìm kiếm trong thế giới đầy biến động những tư tưởng cách mạng, sáng tạo nên những giải pháp cứu nước mới, chấm dứt sự khủng hoảng về đường lối giải phóng dân tộc kéo dài
2. Sự chuyển biến của phong trào yêu nước và cách mạng Quảng Nam trong 30 năm đầu thế kỷ XX là một quá trình tiếp biến biện chứng, trong đó, xu hướng tiến bộ hơn, cách mạng hơn dần thắng thế. Sự chuyển biến đó đã diễn ra một cách tự giác, có kế thừa, trên nguyên tắc và mục tiêu vì độc lập dân tộc, dân chủ xã hội và nhân văn hoá con người. Sự thắng thế của lý luận chủ nghĩa Mác – Lê nin nói chung và khuynh hướng cách mạng vô sản nói riêng – khuynh hướng cách mạng tiên tiến và mang tính triệt để nhất, là kết quả tất yếu của cuộc vận động dân tộc và giai cấp ở Quảng Nam trong những năm đầu thế kỷ XX. Đó là một bước chuyển về chất của phong trào yêu nước và cách mạng Quảng Nam; đó cũng là quá trình phong trào yêu nước và cách mạng Quảng Nam chuyển đổi từng bước từ lập trường “quốc gia, dân tộc cổ truyền”, “dân chủ tư sản” sang lập trường “cách mạng vô sản”, là tư tưởng kết hợp nhuần nhuyễn chủ nghĩa yêu nước với chủ nghĩa quốc tế vô sản, độc lập dân tộc với chủ nghĩa xã hội theo tư tưởng Hồ Chí Minh. 3. Sự chuyển biến của phong trào yêu nước và cách mạng Quảng Nam từ đầu thế kỷ XX đến năm 1930 ngoài sự tác động của các nhân tố quốc tế, dân tộc, còn yếu tố nội lực của địa phương. Do đó, sự chuyển biển ở Quảng Nam vừa thể hiện những đặc điểm chung của cả nước nhưng cũng có những nét đặc trưng riêng. Như cả nước, sự chuyển biến của phong trào yêu nước và cách mạng Quảng Nam từ đầu thế kỷ XX đến năm 1930 diễn ra liên tục và khá toàn diện từ tư tưởng chính trị, cơ cấu tổ chức lãnh đạo và phương thức hoạt động thực tiển; trên nền tảng của chủ nghĩa yêu nước truyền thống và tư tưởng cách mạng của thời đại. Độc lập dân tộc, xây dựng và phát triển đất nước giàu mạnh, văn minh là mục tiêu xuyên suốt của sự chuyển biến; sức mạnh đoàn kết của quần chúng là động lực tạo ra sự chuyển biến. Nét đặc trưng nổi bật trong sự chuyển biến của phong trào yêu nước và cách mạng Quảng Nam 30 năm đầu thế kỷ XX đó là Quảng Nam là nơi diễn ra sự chuyển biến sớm nhất, là nơi tập trung nhất, đồng thời, là nơi hội tụ và là điểm lan tỏa của sự chuyển biến của cuộc vận đông giải phóng dân tộc Việt Nam theo khuynh hướng dân chủ tư sản đầu thế kỷ XX. Lúc đầu diễn ra sự phân hóa giữa hai xu hướng “bạo động” và “cải cách ” theo khuynh hướng dân chủ tư sản nhưng dần dần đi đến thống nhất trên con đường chuyển biếntheo lập trường cách mạng vô sản; nông thôn là địa bàn trọng yếu diễn ra sự chuyển biến; sự chuyển biến có mối quan hệ gắn kết với của sự chuyển biến của phong trào yêu nước và cách mạng ở Đà Nẵng. 4. Sự chuyển biến của phong trào yêu nước và cách mạng Quảng Nam nói riêng và Việt Nam nói chung trong 30 năm đầu thế kỷ XX, suy cho cùng là quá trình nhằm tìm kiếm, lựa chọn và xác định con đường cứu nước đúng đắn, lựa chọn một giai cấp lãnh đạo có đủ khả năng để đưa cách mạng đến thành công. Đó là quá trình chuyển biến lâu dài, diễn ra trên phạm vi toàn quốc và được thể hiện cụ thể ở từng địa phương. Sự chuyển biến của phong trào yêu nước và cách mạng Quảng Nam trong giai đoạn này là những biểu hiện cụ thể và rõ nét, góp phần thúc đẩy sự chuyển biến chung của phong trào yêu nước và cách mạng Việt Nam. Do đó, sự chuyển biến của phong trào yêu nước và cách mạng Quảng Nam không những có ý nghĩa đối với Quảng Nam mà còn có ý nghĩa đối với toàn quốc. Sự chuyển biến của phong trào yêu nước và cách mạng Quảng Nam trong 30 năm đầu thế kỷ XX gợi mở ra nhiều vấn đề mang ý nghĩa thiết thực cho nhân dân Quảng Nam ngày nay. Trước hết, để tạo nên sự chuyển biến cần phải xác định mục tiêu đúng đắn, phản ánh lợi ích của toàn dân tộc theo hướng tiến bộ. Lực lượng trí thức luôn giữ vai trò quan trọng trong quá trình chuyển biến và có ý nghĩa quan trọng đối với sự tồn tại và phát triển của xã hội. Cần phải khai thác triệt để và sử dụng đúng đắn sức mạnh của các tầng lớp nhân dân trong xã hội và tận dụng các hình thức, phương pháp đấu tranh phù hợp ở địa phương để tạo nên sự chuyển biến. Sau cùng, tăng cường sức lãnh đạo của phong trào trong quá trình chuyển biến là vấn đề sống còn của phong trào yêu nước và cách mạng Quảng Nam trong 30 năm đầu thế kỷ XX.
1. Thế giới trong khoảng 30 năm đầu thế kỷ XX đầy biến động và
sự thay đổi thể chế chính trị, chuyển biến của cơ cấu kinh tế – xã hội Việt
Nam; hơn nữa, sự khủng hoảng, bất lực của ý thức hệ phong kiến trước
thực tiễn đã trở thành điều kiện thuận lợi cho các luồng tư tưởng dân chủ
tư sản và cách mạng thế giới tác động vào Việt Nam. Tiến hành cuộc
cách mạng trên mọi lĩnh vực ở Việt Nam; yêu cầu học hỏi văn minh kỹ
thuật, học tập cải cách, duy tân để tự cường bảo vệ độc lập dân tộc và
phát triển đất nước theo hướng văn minh trở thành một yêu cầu tất yếu
của lịch sử. Yêu cầu lịch sử dân tộc trong 30 năm đầu thế kỷ XX, đòi hỏi
phải đổi mới tư duy cứu nước, tìm kiếm và định hướng con đường cứu
nước cho dân tộc.
Đầu thế kỷ XX, do tác động của các yếu tố trong nước và thế giới,
tầng lớp sĩ phu yêu nước Quảng Nam đã sớm nhận thức được yêu cầu
lịch sử, có sự chuyển biến về lập trường cứu nước theo khuynh hướng
dân chủ tư sản, tiến hành phát động Phong trào Duy Tân (1903 – 1908),
cùng với các nhân sĩ Nghệ – Tĩnh thành lập Duy Tân Hội (1904 – 1912),
phát động và lãnh đạo Phong trào Đông Du (1905 – 1909) mở đầu cho sự
chuyển biến của phong trào yêu nước và cách mạng cả nước từ lập
trường phong kiến sang khuynh hướng dân chủ tư sản.
Sau Chiến tranh thế giới thứ nhất (1914 – 1918), nhân dân Quảng
Nam, đứng đầu là tầng lớp trí thức tân học đã bắt kịp trào lưu yêu nước
và cách mạng của cả nước, vận dụng vào điều kiện của Quảng Nam, làm
cho phong trào yêu nước ở đây tiếp tục chuyển biến theo xu hướng tiến
bộ. Do đó, trong ba mươi năm đầu thế kỷ XX, cùng với cả nước, phong
trào yêu nước và cách mạng Quảng Nam chuyển biến mạnh mẽ và toàn
diện về tư tưởng chính trị, tổ chức và hoạt động thực tiển dẫn tới bước
ngoặt lịch sử là sự ra đời của Đảng bộ Đảng Cộng sản Việt Nam tỉnh
Quảng Nam (28/3/1930). Đó là kết quả của những nỗ lực to lớn của nhân
dân Quảng Nam vượt qua những hạn chế của tư tưởng Nho giáo và sự
phong tỏa, kìm hãm của thực dân Pháp để tìm kiếm trong thế giới đầy
biến động những tư tưởng cách mạng, sáng tạo nên những giải pháp cứu
nước mới, chấm dứt sự khủng hoảng về đường lối giải phóng dân tộc kéo dài
2. Sự chuyển biến của phong trào yêu nước và cách mạng Quảng
Nam trong 30 năm đầu thế kỷ XX là một quá trình tiếp biến biện chứng,
trong đó, xu hướng tiến bộ hơn, cách mạng hơn dần thắng thế. Sự chuyển
biến đó đã diễn ra một cách tự giác, có kế thừa, trên nguyên tắc và mục
tiêu vì độc lập dân tộc, dân chủ xã hội và nhân văn hoá con người. Sự
thắng thế của lý luận chủ nghĩa Mác – Lê nin nói chung và khuynh hướng
cách mạng vô sản nói riêng – khuynh hướng cách mạng tiên tiến và mang
tính triệt để nhất, là kết quả tất yếu của cuộc vận động dân tộc và giai cấp
ở Quảng Nam trong những năm đầu thế kỷ XX. Đó là một bước chuyển
về chất của phong trào yêu nước và cách mạng Quảng Nam; đó cũng là
quá trình phong trào yêu nước và cách mạng Quảng Nam chuyển đổi
từng bước từ lập trường “quốc gia, dân tộc cổ truyền”, “dân chủ tư sản”
sang lập trường “cách mạng vô sản”, là tư tưởng kết hợp nhuần nhuyễn
chủ nghĩa yêu nước với chủ nghĩa quốc tế vô sản, độc lập dân tộc với chủ
nghĩa xã hội theo tư tưởng Hồ Chí Minh.
3. Sự chuyển biến của phong trào yêu nước và cách mạng Quảng
Nam từ đầu thế kỷ XX đến năm 1930 ngoài sự tác động của các nhân tố
quốc tế, dân tộc, còn yếu tố nội lực của địa phương. Do đó, sự chuyển
biển ở Quảng Nam vừa thể hiện những đặc điểm chung của cả nước
nhưng cũng có những nét đặc trưng riêng. Như cả nước, sự chuyển biến
của phong trào yêu nước và cách mạng Quảng Nam từ đầu thế kỷ XX
đến năm 1930 diễn ra liên tục và khá toàn diện từ tư tưởng chính trị, cơ
cấu tổ chức lãnh đạo và phương thức hoạt động thực tiển; trên nền tảng
của chủ nghĩa yêu nước truyền thống và tư tưởng cách mạng của thời đại.
Độc lập dân tộc, xây dựng và phát triển đất nước giàu mạnh, văn minh là
mục tiêu xuyên suốt của sự chuyển biến; sức mạnh đoàn kết của quần
chúng là động lực tạo ra sự chuyển biến. Nét đặc trưng nổi bật trong sự
chuyển biến của phong trào yêu nước và cách mạng Quảng Nam 30 năm
đầu thế kỷ XX đó là Quảng Nam là nơi diễn ra sự chuyển biến sớm nhất,
là nơi tập trung nhất, đồng thời, là nơi hội tụ và là điểm lan tỏa của sự
chuyển biến của cuộc vận đông giải phóng dân tộc Việt Nam theo
khuynh hướng dân chủ tư sản đầu thế kỷ XX. Lúc đầu diễn ra sự phân
hóa giữa hai xu hướng “bạo động” và “cải cách ” theo khuynh hướng dân
chủ tư sản nhưng dần dần đi đến thống nhất trên con đường chuyển biếntheo lập trường cách mạng vô sản; nông thôn là địa bàn trọng yếu diễn ra
sự chuyển biến; sự chuyển biến có mối quan hệ gắn kết với của sự
chuyển biến của phong trào yêu nước và cách mạng ở Đà Nẵng.
4. Sự chuyển biến của phong trào yêu nước và cách mạng Quảng
Nam nói riêng và Việt Nam nói chung trong 30 năm đầu thế kỷ XX, suy
cho cùng là quá trình nhằm tìm kiếm, lựa chọn và xác định con đường
cứu nước đúng đắn, lựa chọn một giai cấp lãnh đạo có đủ khả năng để
đưa cách mạng đến thành công. Đó là quá trình chuyển biến lâu dài, diễn
ra trên phạm vi toàn quốc và được thể hiện cụ thể ở từng địa phương. Sự
chuyển biến của phong trào yêu nước và cách mạng Quảng Nam trong
giai đoạn này là những biểu hiện cụ thể và rõ nét, góp phần thúc đẩy sự
chuyển biến chung của phong trào yêu nước và cách mạng Việt Nam. Do
đó, sự chuyển biến của phong trào yêu nước và cách mạng Quảng Nam
không những có ý nghĩa đối với Quảng Nam mà còn có ý nghĩa đối với
toàn quốc.
Sự chuyển biến của phong trào yêu nước và cách mạng Quảng
Nam trong 30 năm đầu thế kỷ XX gợi mở ra nhiều vấn đề mang ý nghĩa
thiết thực cho nhân dân Quảng Nam ngày nay. Trước hết, để tạo nên sự
chuyển biến cần phải xác định mục tiêu đúng đắn, phản ánh lợi ích của
toàn dân tộc theo hướng tiến bộ. Lực lượng trí thức luôn giữ vai trò quan
trọng trong quá trình chuyển biến và có ý nghĩa quan trọng đối với sự tồn
tại và phát triển của xã hội. Cần phải khai thác triệt để và sử dụng đúng
đắn sức mạnh của các tầng lớp nhân dân trong xã hội và tận dụng các
hình thức, phương pháp đấu tranh phù hợp ở địa phương để tạo nên sự
chuyển biến. Sau cùng, tăng cường sức lãnh đạo của phong trào trong
quá trình chuyển biến là vấn đề sống còn của phong trào yêu nước và
cách mạng Quảng Nam trong 30 năm đầu thế kỷ XX.