KHÁM PHÁ Học Toán + Tiếng Anh theo Sách Giáo Khoa cùng học online và gia sư dạy kèm tại nhà từ lớp 1 đến lớp 12 với giá cực kỳ ưu đãi kèm quà tặng độc quyền"CỰC HOT".
Trời đang nắng bỗng mưa.Em hãy tả lại quang cảnh đó
By Ximena
Trời đang nắng bỗng mưa.Em hãy tả lại quang cảnh đó
Mưa mùa hạ đến rồi đi bất chợt mang theo không khí mát dịu, trong trẻo xóa tan nắng hè đổ lửa. Kỷ niệm ùa về. Cơn mưa đầu mùa mang đến mùa màng bội thu, nhưng có lúc lại lấy đi đồng lúa đang thì của người nông dân khắc khổ.
Trời đang nắng như đổ lửa, không khí xung quanh ngột ngạt, nhễ nhại. Trong khoảnh khắc, trời nhạt dần. Đi chưa hết một con phố, trời nổi giông quay cuồng. Và mưa đến. Bất ngờ. Có rất nhiều người không kịp tìm nơi trú ẩn. Không gian nhòa trong màn trắng của mưa hạ.
Tôi lao xe vào quán cóc bên đường, vừa để tránh mưa, vừa để hưởng cái ngọt lành, mát mẻ của mưa đầu mùa. Cái quán nhỏ đã chật cứng người. Mưa mỗi lúc thêm nặng hạt. Và trời càng sầm sì báo hiệu trận mưa dài. Phải chăng, đã lâu không được trút xuống nhân gian nguồn nước vô tận, mà hôm nay mưa càng xối xả.
Nhấp ngụm trà nóng tôi suy nghĩ miên man chờ mưa tạnh. Trong mớ suy tưởng hỗn độn, nhộn nhạo không đầu không cuối, một chút lắng đọng… những trận mưa quê của tuổi thơ chợt ùa về, hiện lên trong tôi rõ ràng, trong sáng và đẹp như cổ tích.
Quê tôi ở vùng văn hoá Kinh Bắc. Cũng như bao làng quê Bắc Bộ khác, trồng lúa nước là công việc chính. Những việc mua, bán, sắm sửa, làm nhà, cưới hỏi… đều trông vào hạt thóc, hạt gạo, và một chút khoai sắn, con gà, con lợn. Chăn nuôi, trồng trọt, bên cạnh bàn tay chăm bón, săn sóc của con người, thì việc nắng, việc mưa đóng vai trò quan trọng.
Tôi còn nhớ, mỗi lần khi trời đất vào độ tháng tư âm lịch, lúc những đồng lúa đang độ sung mãn nhất, hay như người ta thường gọi: Lúa đang thì con gái, bà tôi và người dân quê lại ngày đêm mong chờ một trận mưa rào. Chỉ cần một trận mưa thôi, sáng hôm sau thức dậy đi thăm lúa, thật kỳ diệu, cả đồng lúa trở nên xanh mướt, những nụ đòng đòng tách ra khỏi lá vươn thẳng lên trời cao, để lộ những bông lúa non căng mẫm.
Người dân quê tôi chắc mẩm: Năm nay chắc được mùa to! Trận mưa rào đầu hạ đối với người nông dân quý giá biết nhường nào.
Nhưng có đợt, khi đồng lúa đang trổ đòng đòng, trời không phù hộ mang mưa kéo dài đến cả tuần. Mưa lâu khiến bà tôi ăn không ngon ngủ không yên vì mấy sào ruộng sẽ ngập đầy nước.
Mưa xong, nước đọng tràn trề. Nước ở mương con tràn vào đồng. Con mương cái ngày thường to là thế, vậy mà cũng không đủ lớn để thoát nước nhanh ra sông. Mưa mãi rồi cũng tạnh.
Hàng ngày, bà tôi, những người dân quê tôi đứng trên bờ ruộng buồn rầu, ngao ngán nhìn đồng lúa ngập trắng nước. Những ruộng lúa ngâm cả tuần trời trong nước đang thối dần. Một năm thất bát được báo trước. Tiếc của, nhiều người xắn quần, xắn áo dầm mình xuống đồng múc nước đổ đi, và cố chọn những cây lúa còn xanh, nâng niu trong tuyệt vọng. Những giọt nước mắt lăn dài trên đôi má gầy gò, khắc khổ của những người nông dân quanh năm vất vả.
Người lớn khổ sở là thế, ấy vậy mà lũ trẻ con chúng tôi vẫn vui mừng khôn xiết. Những ngày mưa, sau mỗi bữa cơm độn khoai sắn, hôm nào chúng tôi cũng mang rổ, mang dậm ra chặn đầu dòng nước để bắt cá. Chờ một lúc, quãng mười phút, nhấc lên, những con cá rô, cá diếc ngửa cái bụng trắng trắng nhảy nhót trong rổ. Cả lũ cười hả hê, khoái trá…
Tiếng chuông điện thoại vang lên làm đứt đoạn dòng hoài niệm: “Anh có bị ướt không?” Cùng lời hỏi thăm ân cần của người bạn khiến tôi thấy lòng ấm áp: “Cậu về đi chứ, mưa kiểu này thì lâu tạnh lắm”, bà chủ quán vừa sốt ruột cho tôi, vừa ngán ngẩm.
Tôi lao ra đường, trong nháy mắt quần áo ướt sũng. Lạ thay, cái lạnh biến đi đâu hết, thay vào đó là sự mát mẻ, sảng khoái, có cảm giác những bụi bẩn, nhọc nhằn, toan tính đã được mưa gột rửa. Lòng lại trắng trong, nguyên sơ như thuở nào; mà chắc không chỉ riêng tôi có cảm giác sảng khoái này. Mưa làm cho người nhẹ nhàng, “sạch sẽ” hơn. Mọi vật xung quanh như mới hơn, đáng yêu hơn. Những con đường đã hết bụi bặm. Những hàng cây được tắm mát. Những ao hồ ăm ắp nước sau mùa khô cạn.
Trong mưa, lẫn vào dòng người vội vã, hối hả, đẹp nhất, vô tư nhất có lẽ là những cô cậu học trò thủng thẳng cùng chiếc xe đạp thong dong trên đường. Những đôi xăng đan được bỏ vào giỏ xe làm lộ đôi chân trần trắng trẻo xinh xắn. Chốc chốc, các cô cậu lại vung tay té mưa, đùa giỡn, khúc khích cười. Những đôi chân thiên thần thi thoảng chìa ra khoả nước, vung vẩy…Có lẽ chỉ tuổi học trò nghịch ngợm, vô tư mới đủ sức để đùa giỡn trong mưa.
Gần một giờ sau, mưa nhẹ hạt rồi dứt hẳn. Thế rồi khi thấy mưa đã dứt, mọi người sung sướng, rời chỗ trú, túa ra hè phố. Mấy chị còn cẩn thận tay kéo cao ống quần, dò từng bước cẩn thận trên hè phố còn nhiều vũng nước. Mấy anh thanh niên chạy ào đi, bước chân dẫm trúng vũng nước làm bắn tóe cả lên những người đi trên hè. Anh thanh niên đi xe gắn máy lúc nãy chạy ào vào trú mưa, giờ đã lại lên xe, nổ máy, vọt lao đi như muốn bù lại thời gian phải đứng chờ.
Mưa thật là đẹp. Nó tạo ra một không khí đầy tươi mát cho những ngày hè nóng bức. Nó rửa sạch mọi vật khỏi cát bụi. Nếu ai ngắm mưa thì chắc hẳn sẽ còn cảm nhận được sự thuần khiết của nó – tượng trưng cho vẻ đẹp người con gái Việt Nam ta.
Vào những mùa hè này , bầu trời luôn luôn oi bức và nắng nóng . Tất cả người dân quê tôi ai cũng mong có một trận mưa thật lớn để cho cây và các vụ mùa sau này trở nên tươi tốt .
Vẫn như mọi hôm , các bác nông dân bắt đầu tra đồng như thường ngày . Nắng bắt đầu gắt và nóng , ai ai cũng toát mồ hôi . Bỗng nhiên , bầu trời tối đen , mây đen ùn un kéo đên . Những ngọn gió đã bắt đầu xuất hiện và ngày càng mạnh hơn . Đám mây che hết ánh nắng của mặt trời . Mọi người ai cũng hớn hỡ vui mừng như đi hội . Các bé nhỏ còn vỗ tay hân hoang chào đón cơn mưa rào . Khói bụi mùa mịt khắp nẻo lối đi . Gió cuống những chiếc lá vàng xào xạc . Những hàng cây , hoa , lá đung đưa trong làng gió . Những hạt nước lộp độp đã bắt đầu rơi . Ai ai cũng hối hả chạy về nhà , xe cộ thì phóng nhanh như bay , các bạn học sinh chạy về nhà , trên đường đi các bạn còn chơi đùa với nhau rất vui vẻ .
Mưa trở nên mạnh hơn , nặng trĩu hạt rơi trên mặt đất . Những tiếng mưa nghe giống như một giàn nhạc thật vui tai . Những bọn trẻ chạy ùa ra ngoài tắm mưa , nước văng tung tóe. Chiếc xe máy , ô tô , xe chở hàng ,… vẫn đang bon bon trên đường . Dù mưa nhưng mọi người vẫn siêng làm việc . Tôi đưa bàn tay ra ngoài cửa sổ và ước một điều ước nhỏ nhoi . Tôi mong rằng điều ước của mình sẽ trở thành sự thật . Bàn tay của tôi bây giờ đã ướt đẫm , thật mát mẻ biết bao !
Chắc chắn sau trận mưa này , những hàng cây , hoa lá sẽ trở nên tươi tốt trở lại . Tôi rất vui vì không khí đã trở nên mát mẻ hơn , giải tỏa thời tiết khắc nhiệt của mùa hè . Nhìn thấy mưa lòng tôi lại vui mừng khó tả .
Mưa mùa hạ đến rồi đi bất chợt mang theo không khí mát dịu, trong trẻo xóa tan nắng hè đổ lửa. Kỷ niệm ùa về. Cơn mưa đầu mùa mang đến mùa màng bội thu, nhưng có lúc lại lấy đi đồng lúa đang thì của người nông dân khắc khổ.
Trời đang nắng như đổ lửa, không khí xung quanh ngột ngạt, nhễ nhại. Trong khoảnh khắc, trời nhạt dần. Đi chưa hết một con phố, trời nổi giông quay cuồng. Và mưa đến. Bất ngờ. Có rất nhiều người không kịp tìm nơi trú ẩn. Không gian nhòa trong màn trắng của mưa hạ.
Tôi lao xe vào quán cóc bên đường, vừa để tránh mưa, vừa để hưởng cái ngọt lành, mát mẻ của mưa đầu mùa. Cái quán nhỏ đã chật cứng người. Mưa mỗi lúc thêm nặng hạt. Và trời càng sầm sì báo hiệu trận mưa dài. Phải chăng, đã lâu không được trút xuống nhân gian nguồn nước vô tận, mà hôm nay mưa càng xối xả.
Nhấp ngụm trà nóng tôi suy nghĩ miên man chờ mưa tạnh. Trong mớ suy tưởng hỗn độn, nhộn nhạo không đầu không cuối, một chút lắng đọng… những trận mưa quê của tuổi thơ chợt ùa về, hiện lên trong tôi rõ ràng, trong sáng và đẹp như cổ tích.
Quê tôi ở vùng văn hoá Kinh Bắc. Cũng như bao làng quê Bắc Bộ khác, trồng lúa nước là công việc chính. Những việc mua, bán, sắm sửa, làm nhà, cưới hỏi… đều trông vào hạt thóc, hạt gạo, và một chút khoai sắn, con gà, con lợn. Chăn nuôi, trồng trọt, bên cạnh bàn tay chăm bón, săn sóc của con người, thì việc nắng, việc mưa đóng vai trò quan trọng.
Tôi còn nhớ, mỗi lần khi trời đất vào độ tháng tư âm lịch, lúc những đồng lúa đang độ sung mãn nhất, hay như người ta thường gọi: Lúa đang thì con gái, bà tôi và người dân quê lại ngày đêm mong chờ một trận mưa rào. Chỉ cần một trận mưa thôi, sáng hôm sau thức dậy đi thăm lúa, thật kỳ diệu, cả đồng lúa trở nên xanh mướt, những nụ đòng đòng tách ra khỏi lá vươn thẳng lên trời cao, để lộ những bông lúa non căng mẫm.
Người dân quê tôi chắc mẩm: Năm nay chắc được mùa to! Trận mưa rào đầu hạ đối với người nông dân quý giá biết nhường nào.
Nhưng có đợt, khi đồng lúa đang trổ đòng đòng, trời không phù hộ mang mưa kéo dài đến cả tuần. Mưa lâu khiến bà tôi ăn không ngon ngủ không yên vì mấy sào ruộng sẽ ngập đầy nước.
Mưa xong, nước đọng tràn trề. Nước ở mương con tràn vào đồng. Con mương cái ngày thường to là thế, vậy mà cũng không đủ lớn để thoát nước nhanh ra sông. Mưa mãi rồi cũng tạnh.
Hàng ngày, bà tôi, những người dân quê tôi đứng trên bờ ruộng buồn rầu, ngao ngán nhìn đồng lúa ngập trắng nước. Những ruộng lúa ngâm cả tuần trời trong nước đang thối dần. Một năm thất bát được báo trước. Tiếc của, nhiều người xắn quần, xắn áo dầm mình xuống đồng múc nước đổ đi, và cố chọn những cây lúa còn xanh, nâng niu trong tuyệt vọng. Những giọt nước mắt lăn dài trên đôi má gầy gò, khắc khổ của những người nông dân quanh năm vất vả.
Người lớn khổ sở là thế, ấy vậy mà lũ trẻ con chúng tôi vẫn vui mừng khôn xiết. Những ngày mưa, sau mỗi bữa cơm độn khoai sắn, hôm nào chúng tôi cũng mang rổ, mang dậm ra chặn đầu dòng nước để bắt cá. Chờ một lúc, quãng mười phút, nhấc lên, những con cá rô, cá diếc ngửa cái bụng trắng trắng nhảy nhót trong rổ. Cả lũ cười hả hê, khoái trá…
Tiếng chuông điện thoại vang lên làm đứt đoạn dòng hoài niệm: “Anh có bị ướt không?” Cùng lời hỏi thăm ân cần của người bạn khiến tôi thấy lòng ấm áp: “Cậu về đi chứ, mưa kiểu này thì lâu tạnh lắm”, bà chủ quán vừa sốt ruột cho tôi, vừa ngán ngẩm.
Tôi lao ra đường, trong nháy mắt quần áo ướt sũng. Lạ thay, cái lạnh biến đi đâu hết, thay vào đó là sự mát mẻ, sảng khoái, có cảm giác những bụi bẩn, nhọc nhằn, toan tính đã được mưa gột rửa. Lòng lại trắng trong, nguyên sơ như thuở nào; mà chắc không chỉ riêng tôi có cảm giác sảng khoái này. Mưa làm cho người nhẹ nhàng, “sạch sẽ” hơn. Mọi vật xung quanh như mới hơn, đáng yêu hơn. Những con đường đã hết bụi bặm. Những hàng cây được tắm mát. Những ao hồ ăm ắp nước sau mùa khô cạn.
Trong mưa, lẫn vào dòng người vội vã, hối hả, đẹp nhất, vô tư nhất có lẽ là những cô cậu học trò thủng thẳng cùng chiếc xe đạp thong dong trên đường. Những đôi xăng đan được bỏ vào giỏ xe làm lộ đôi chân trần trắng trẻo xinh xắn. Chốc chốc, các cô cậu lại vung tay té mưa, đùa giỡn, khúc khích cười. Những đôi chân thiên thần thi thoảng chìa ra khoả nước, vung vẩy…Có lẽ chỉ tuổi học trò nghịch ngợm, vô tư mới đủ sức để đùa giỡn trong mưa.
Gần một giờ sau, mưa nhẹ hạt rồi dứt hẳn. Thế rồi khi thấy mưa đã dứt, mọi người sung sướng, rời chỗ trú, túa ra hè phố. Mấy chị còn cẩn thận tay kéo cao ống quần, dò từng bước cẩn thận trên hè phố còn nhiều vũng nước. Mấy anh thanh niên chạy ào đi, bước chân dẫm trúng vũng nước làm bắn tóe cả lên những người đi trên hè. Anh thanh niên đi xe gắn máy lúc nãy chạy ào vào trú mưa, giờ đã lại lên xe, nổ máy, vọt lao đi như muốn bù lại thời gian phải đứng chờ.
Mưa thật là đẹp. Nó tạo ra một không khí đầy tươi mát cho những ngày hè nóng bức. Nó rửa sạch mọi vật khỏi cát bụi. Nếu ai ngắm mưa thì chắc hẳn sẽ còn cảm nhận được sự thuần khiết của nó – tượng trưng cho vẻ đẹp người con gái Việt Nam ta.
Yêu cơn mưa này nhiều !
Xin hay nhất nha
`color{red}{\text{Mèo Lười Học}`
`color{red}{\text{Xin câu trả lời hay nhất}`
Vào những mùa hè này , bầu trời luôn luôn oi bức và nắng nóng . Tất cả người dân quê tôi ai cũng mong có một trận mưa thật lớn để cho cây và các vụ mùa sau này trở nên tươi tốt .
Vẫn như mọi hôm , các bác nông dân bắt đầu tra đồng như thường ngày . Nắng bắt đầu gắt và nóng , ai ai cũng toát mồ hôi . Bỗng nhiên , bầu trời tối đen , mây đen ùn un kéo đên . Những ngọn gió đã bắt đầu xuất hiện và ngày càng mạnh hơn . Đám mây che hết ánh nắng của mặt trời . Mọi người ai cũng hớn hỡ vui mừng như đi hội . Các bé nhỏ còn vỗ tay hân hoang chào đón cơn mưa rào . Khói bụi mùa mịt khắp nẻo lối đi . Gió cuống những chiếc lá vàng xào xạc . Những hàng cây , hoa , lá đung đưa trong làng gió . Những hạt nước lộp độp đã bắt đầu rơi . Ai ai cũng hối hả chạy về nhà , xe cộ thì phóng nhanh như bay , các bạn học sinh chạy về nhà , trên đường đi các bạn còn chơi đùa với nhau rất vui vẻ .
Mưa trở nên mạnh hơn , nặng trĩu hạt rơi trên mặt đất . Những tiếng mưa nghe giống như một giàn nhạc thật vui tai . Những bọn trẻ chạy ùa ra ngoài tắm mưa , nước văng tung tóe. Chiếc xe máy , ô tô , xe chở hàng ,… vẫn đang bon bon trên đường . Dù mưa nhưng mọi người vẫn siêng làm việc . Tôi đưa bàn tay ra ngoài cửa sổ và ước một điều ước nhỏ nhoi . Tôi mong rằng điều ước của mình sẽ trở thành sự thật . Bàn tay của tôi bây giờ đã ướt đẫm , thật mát mẻ biết bao !
Chắc chắn sau trận mưa này , những hàng cây , hoa lá sẽ trở nên tươi tốt trở lại . Tôi rất vui vì không khí đã trở nên mát mẻ hơn , giải tỏa thời tiết khắc nhiệt của mùa hè . Nhìn thấy mưa lòng tôi lại vui mừng khó tả .