Trong bài thơ “Về ngôi nhà đang xây”
“ Ngôi nhà tựa vào nền trời sẫm biếc
Thở ra mùi vôi vữa nồng hăng
Ngôi nhà giống bài thơ sắp làm xong
Là bức tranh còn nguyên màu vôi gạch …”
Hãy nêu những cảm nhận của em về đoạn thơ trên?
Cần gấp,hộ mình với.
Trong đoạn thơ trên, nhà thơ Đồng Xuân Lan được sử dụng rất nhiều từ ngữ và hình ảnh so sánh hay. ”Ngôi nhà tựa vào nền trời sẫm biếc”, Thở ra mùi vôi vữa nồng hăng” chỉ ngôi nhà còn những vết vôi sơn tỏa ra in đậm khắp bầu trời trong xanh và sẫm biếc. ”Ngôi nhà giống bài thơ sắp làm xong”, giống như bài thơ cần nhiều thời gian để hoàn thành, ngôi nhà cũng vậy, cần mất rất nhều ngày tháng để hoàn thành một tổ ấm cho một gia đình. Ngôi nhà còn được các công nhân xây dựng lên, tạo thành một bức tranh với bao sắc màu là vôi gạch.
Nhờ biện pháp nhân hóa và so sánh, ngôi nhà đang xây hiện lên trước mắt người đọc thật sinh động. Nhờ ngòi bút điêu luyện, ngôi nhà như một con người, có cảm xúc, có hành động riêng của mình. Ngôi nhà “tựa” vào nền trời sẫm biếc, “thở” ra mùi vôi sữa, sự nhân hóa tài tình ấy làm cho ngôi nhà như hòa quyện vào bầu trời, vào thiên nhiên. Lại có biện pháp so sánh: “Ngôi nhà giống bài thơ sắp làm xong / Là bức tranh còn nguyên màu vôi gạch” tạo cảm giác nên thơ, đẹp như một bức tranh với nhiều màu sắc khác nhau.