0 bình luận về “Trong một giấc mơ em gặp an dương vương”
Sau khi học xong ở trên lớp câu chuyện của An Dương Vương Mị Châu và Trọng Thủy,trong tâm trí của em vẫn cứ luôn mải suy nghĩ vè nó,về câu chuyện được lưu danh sử sách ,về Mị Châu -người con gái mang bao nỗi oán hận vì đã vô tình phản nước,về Trọng Thủy tiểu nhân vô nghĩa bạc tình.Và rồi đến đêm,khi đang say vào giấc mộng ,em lại mơ thấy mình được gặp Mị Châu- người con gái bị lưu danh ngàn đời vì tội dẫn sói vào nhà,bị người đời chê là ngu dại ,cả tin ấy
Trong giấc mơ , em thấy minh có thể xuống Thủy Cung,ngắm nhìn mọi thứ xung quanh đều đẹp đến ngây người ,những rặng san hô đủ màu sắc,những con cá ngựa bơi xung quanh rặng san hô,từng đàn cá xinh đẹp bơi qua lại theo đàn.Nhưng cảnh đẹp đó lại không thể nào lấn át được tiếng khóc của một người con gái,tiếng khóc nghe bi oán,sầu than đến lạ,tiếng khóc mà như trong lòng có rất nhiều nỗi uất nghẹn chẳng thể nào nói ra.Bước lại càng gần tiếng khóc ,em mới thấy được hình dáng của một cố gái xinh đẹo,có dáng người yểu điều ,thiết tha ,da trắng hồng tựa như những viên ngọc trai,đôi môi hơi có màu đo đỏ.Đôi mắt to,đen nâu cùng với hàn mi cong vút ,đôi lông mày xinh đẹp.Sau khi làm quen và giới thiệu thì em mới biết cô ấy chính là Mị Châu.Có lẽ ,cũng xuất phát từ tò mò,hay là vì thấy cô ấy cũng mở lòng với emnên em mới hỏi cô ấy:
– Vì sao cô lại không phòng bị ,để cho hắn lừa gạt,Mất cả nước ,cả tình yêu và mất luôn cả gia đình,Có thể nói là mất hết tất cả cũng chỉ vì hắn ta
Cô ấy cười nhạt,nụ cười của cô ấy làm em sửng sờ nhưng cũng không khỏi khó hiểu về nụ cười ấy
Bằng giọng nói ấm áp như rót vào tai vủa mình cô ấy nói với tôi
– Lúc ấy,ta đặt trọn niềm tin vào chàng,cả trái tim này đã trao trọn vẹn không còn một chút gì thì làm sao mà có thể lý trí hay có thể phòng bị chàng? Đấng lang quân của lòng ta,người chồng cùng ta thế non hẹn biển?
Nói xong ,nước mắt của nàng lại tuôn trào ra,rồi giống như em là một chỗ dựa một nơi để cô ấy tâm sự vậy ,cô ấy khóc nức,rồi nói từng tiếng đứt quãng
-Cả dân tộc đều hờn giận ta,tất cả mọi người đều thù ghét ta,đến cha vũng chém chết ta.Chồng của ta lại phản bội vả ta.Rốt cuộc ta đã làm sai điều gì mà đẫn đến cơ sự ngày hôm nay,rốt cuộc ta đã làm gì mà khiến cho chính ta trở thành tội nhân thiên cổ,đời đời mang tiếng xấu.?
Nghe cô ấy nói,lòng tôi cũng nghèn nghẹn những akij chẳng biết nisi gì cho đúng .chỉ biết vỗ vỗ lên vai của cô ấy rồi nhẹ nhàng mà khuyên cô ấy đừng khóc nữa ,dù sao mọi chuyện vũng đã qua rồi
Nhưng tiếng khóc của cô ấy vẫn vang lên ,lan tỏa đến khắp nơi,rồi với khuôn mặt đầm đìa nước mắt ,cô ấy nói với tôi
-Ta cũng không muốn nên cơ sự này,ta cũng chỉ muốn một cuộc sống an yên ,ấm no cũng người mà mình yêu thương.Ấy thế mà chàng lại gạt ta,khiến cho ta phải tự hận bản thân mình suốt bao nhiêu năm qua.đã trải qua biết bao nhiêu dằn vặt tự trách,tại sao lại nên cơ sự này? Tại sao đất nước lại bị giặc xâm chiếm ,tại sao nhân dân ta lại lầm than đói khổ.
Mà đến cùng ,thì ra tất cả đều do ta,do ta nhẹ dạ. cả tin,do ta một lòng tin vào chàng phò mã trong mơ,tin vào cái tình yêu phù phiếm mà chàng đã dành cho ta.Để nên cơ sự này,để cho dù chết cha ta vẫn không nhắm mắt,dù đã trở lại thời hòa bình ,nhưng tiếng xấu vẫn lưu danh ngàn đời,Tiếng xấu ô nhục mang danh kẻ bán nước ,kẻ đã đẩy đây nước vào tình trạng bị xâm lược vì quad tin người
Thương cho cô ấy,em không hỏi gì nữa,chỉ nhẹ nhàng vuốt lưng rồi bảo với cô ấy,Dù sao đj chăng nữa,nhờ lỗi lầm của chị mà để lại ho chúng ta bài học về sau,vài học về lòng tin giữa người với người ,giữa ta và kẻ địch ,Về sức phòng thù kiên cô của dân tộc ta
Tỉnh lại trong cơn mơ,em ngẫm nghĩ ra nhiều điều.Cũng hiểu thêm đueọc nhiều điều.Cá nhân em,em không trách Mị Châu cả tin hay Trọng Thủy vô tình,Bởi vì phải trải quan những thời đại như vậy,thế hệ sau mới học hỏi được nhiều điều ,và cùng là một bài học sâu sắc và đúng đắn về lòng tin cũng như là phải phòng bị với quân địch
Sau khi học xong ở trên lớp câu chuyện của An Dương Vương Mị Châu và Trọng Thủy,trong tâm trí của em vẫn cứ luôn mải suy nghĩ vè nó,về câu chuyện được lưu danh sử sách ,về Mị Châu -người con gái mang bao nỗi oán hận vì đã vô tình phản nước,về Trọng Thủy tiểu nhân vô nghĩa bạc tình.Và rồi đến đêm,khi đang say vào giấc mộng ,em lại mơ thấy mình được gặp Mị Châu- người con gái bị lưu danh ngàn đời vì tội dẫn sói vào nhà,bị người đời chê là ngu dại ,cả tin ấy
Trong giấc mơ , em thấy minh có thể xuống Thủy Cung,ngắm nhìn mọi thứ xung quanh đều đẹp đến ngây người ,những rặng san hô đủ màu sắc,những con cá ngựa bơi xung quanh rặng san hô,từng đàn cá xinh đẹp bơi qua lại theo đàn.Nhưng cảnh đẹp đó lại không thể nào lấn át được tiếng khóc của một người con gái,tiếng khóc nghe bi oán,sầu than đến lạ,tiếng khóc mà như trong lòng có rất nhiều nỗi uất nghẹn chẳng thể nào nói ra.Bước lại càng gần tiếng khóc ,em mới thấy được hình dáng của một cố gái xinh đẹo,có dáng người yểu điều ,thiết tha ,da trắng hồng tựa như những viên ngọc trai,đôi môi hơi có màu đo đỏ.Đôi mắt to,đen nâu cùng với hàn mi cong vút ,đôi lông mày xinh đẹp.Sau khi làm quen và giới thiệu thì em mới biết cô ấy chính là Mị Châu.Có lẽ ,cũng xuất phát từ tò mò,hay là vì thấy cô ấy cũng mở lòng với emnên em mới hỏi cô ấy:
– Vì sao cô lại không phòng bị ,để cho hắn lừa gạt,Mất cả nước ,cả tình yêu và mất luôn cả gia đình,Có thể nói là mất hết tất cả cũng chỉ vì hắn ta
Cô ấy cười nhạt,nụ cười của cô ấy làm em sửng sờ nhưng cũng không khỏi khó hiểu về nụ cười ấy
Bằng giọng nói ấm áp như rót vào tai vủa mình cô ấy nói với tôi
– Lúc ấy,ta đặt trọn niềm tin vào chàng,cả trái tim này đã trao trọn vẹn không còn một chút gì thì làm sao mà có thể lý trí hay có thể phòng bị chàng? Đấng lang quân của lòng ta,người chồng cùng ta thế non hẹn biển?
Nói xong ,nước mắt của nàng lại tuôn trào ra,rồi giống như em là một chỗ dựa một nơi để cô ấy tâm sự vậy ,cô ấy khóc nức,rồi nói từng tiếng đứt quãng
-Cả dân tộc đều hờn giận ta,tất cả mọi người đều thù ghét ta,đến cha vũng chém chết ta.Chồng của ta lại phản bội vả ta.Rốt cuộc ta đã làm sai điều gì mà đẫn đến cơ sự ngày hôm nay,rốt cuộc ta đã làm gì mà khiến cho chính ta trở thành tội nhân thiên cổ,đời đời mang tiếng xấu.?
Nghe cô ấy nói,lòng tôi cũng nghèn nghẹn những akij chẳng biết nisi gì cho đúng .chỉ biết vỗ vỗ lên vai của cô ấy rồi nhẹ nhàng mà khuyên cô ấy đừng khóc nữa ,dù sao mọi chuyện vũng đã qua rồi
Nhưng tiếng khóc của cô ấy vẫn vang lên ,lan tỏa đến khắp nơi,rồi với khuôn mặt đầm đìa nước mắt ,cô ấy nói với tôi
-Ta cũng không muốn nên cơ sự này,ta cũng chỉ muốn một cuộc sống an yên ,ấm no cũng người mà mình yêu thương.Ấy thế mà chàng lại gạt ta,khiến cho ta phải tự hận bản thân mình suốt bao nhiêu năm qua.đã trải qua biết bao nhiêu dằn vặt tự trách,tại sao lại nên cơ sự này? Tại sao đất nước lại bị giặc xâm chiếm ,tại sao nhân dân ta lại lầm than đói khổ.
Mà đến cùng ,thì ra tất cả đều do ta,do ta nhẹ dạ. cả tin,do ta một lòng tin vào chàng phò mã trong mơ,tin vào cái tình yêu phù phiếm mà chàng đã dành cho ta.Để nên cơ sự này,để cho dù chết cha ta vẫn không nhắm mắt,dù đã trở lại thời hòa bình ,nhưng tiếng xấu vẫn lưu danh ngàn đời,Tiếng xấu ô nhục mang danh kẻ bán nước ,kẻ đã đẩy đây nước vào tình trạng bị xâm lược vì quad tin người
Thương cho cô ấy,em không hỏi gì nữa,chỉ nhẹ nhàng vuốt lưng rồi bảo với cô ấy,Dù sao đj chăng nữa,nhờ lỗi lầm của chị mà để lại ho chúng ta bài học về sau,vài học về lòng tin giữa người với người ,giữa ta và kẻ địch ,Về sức phòng thù kiên cô của dân tộc ta
Tỉnh lại trong cơn mơ,em ngẫm nghĩ ra nhiều điều.Cũng hiểu thêm đueọc nhiều điều.Cá nhân em,em không trách Mị Châu cả tin hay Trọng Thủy vô tình,Bởi vì phải trải quan những thời đại như vậy,thế hệ sau mới học hỏi được nhiều điều ,và cùng là một bài học sâu sắc và đúng đắn về lòng tin cũng như là phải phòng bị với quân địch
Chúc học tốt