trong vai vũ nương kể lại nỗi oan khúc của chính mình
0 bình luận về “trong vai vũ nương kể lại nỗi oan khúc của chính mình”
Tôi là Vũ Thị Thiết, được cha mẹ dạy bảo ân cần về lễ nghĩa, đức hạnh. Năm ấy, Trương Sinh vì yêu mến nên đã xin mẹ cưới tôi về làm vợ. Trương Sinh chồng tôi, vốn là người đa nghi nên tôi cũng giữ gìn khuôn phép. Một thời gian sau chồng tôi đi linh, tôi ở nhà chăm mẹ chồng và con thơ. Giặc tan, chồng tôi trở về tưởng chừng gia đình sẽ hạnh phúc nhưng không ngờ biến cố lại ập đến. Chàng khu bế con ra thăm mộ mẹ nghe lời on trẻ nên đã nghi ngờ tôi thất tiết. Tôi đã giải thích cho chàng hiểu, van xin chàng. Thế nhưng, dù tôi hết lời phân giải chàng nhất mực không tin. Tôi tuyệt vọng đến cùng cực và để chứng minh cho sự trong sạch nên đã quyết định tìm đến cái chết. May thay, Linh Phi, vợ vua Thủy Tề, thấu hiểu nỗi oan của tôi rẽ đường nước cho tôi xuống thủy cung và cho tôi lưu lại ở đó. Một hôm tôi gặp Phan lang, người cùng làng trước đây có ơn với Linh Phi nên khi gặp nạn đã được Linh Phi cứu. Phan Lang kể chuyện cho tôi về sự hối lõi của chàng. Nghe Phan Lang kể tôi cũng thấy xót xa thương chồng con vì không ai chăm sóc nên đã hiện về nói vài câu với chàng rồi từ biệt chàng từ đây.
Tôi là Vũ Thị Thiết, được cha mẹ dạy bảo ân cần về lễ nghĩa, đức hạnh. Năm ấy, Trương Sinh vì yêu mến nên đã xin mẹ cưới tôi về làm vợ. Trương Sinh chồng tôi, vốn là người đa nghi nên tôi cũng giữ gìn khuôn phép. Một thời gian sau chồng tôi đi linh, tôi ở nhà chăm mẹ chồng và con thơ. Giặc tan, chồng tôi trở về tưởng chừng gia đình sẽ hạnh phúc nhưng không ngờ biến cố lại ập đến. Chàng khu bế con ra thăm mộ mẹ nghe lời on trẻ nên đã nghi ngờ tôi thất tiết. Tôi đã giải thích cho chàng hiểu, van xin chàng. Thế nhưng, dù tôi hết lời phân giải chàng nhất mực không tin. Tôi tuyệt vọng đến cùng cực và để chứng minh cho sự trong sạch nên đã quyết định tìm đến cái chết. May thay, Linh Phi, vợ vua Thủy Tề, thấu hiểu nỗi oan của tôi rẽ đường nước cho tôi xuống thủy cung và cho tôi lưu lại ở đó. Một hôm tôi gặp Phan lang, người cùng làng trước đây có ơn với Linh Phi nên khi gặp nạn đã được Linh Phi cứu. Phan Lang kể chuyện cho tôi về sự hối lõi của chàng. Nghe Phan Lang kể tôi cũng thấy xót xa thương chồng con vì không ai chăm sóc nên đã hiện về nói vài câu với chàng rồi từ biệt chàng từ đây.