Trong văn bản Bài học đường đời đầu tiên (Tô Hoài) có đoạn:
“… Mấy hôm nọ, trời mưa lớn, trên những hồ ao quanh bãi trước mặt, nước dâng trắng mênh mông. Nước đầy và nước mới thì cua cá cũng tấp nập xuôi ngược, thế là bao nhiêu cò, sếu, vạc, cốc, le le, sâm cầm, vịt trời, bồ nông, mòng, két ở các bãi sông xơ xác tận đâu cũng bay cả về vùng nước mới để kiếm mồi. Suốt ngày họ cãi cọ om bốn góc đầm, có khi chỉ bì tranh một mồi tép, có những anh cò vêu vao ngày ngày bì bõm lội bùn tím cả chân mà vẫn hếch mỏ, chẳng được miếng nào…”
Dựa vào đoạn văn trên, em hãy tưởng tượng và tả lại quang cảnh hồ ao sau cơn mưa
Sau những trời mưa to gió lớn,trên những hồ ao quanh bãi trước mặt, nước dâng trắng mênh mông. Nước đầy và nước mới thì cua cá cũng tấp nập xuôi ngược, thế là bao nhiêu cò, sếu, vạc, cốc, le le, sâm cầm, vịt trời, bồ nông, mòng, két ở các bãi sông xơ xác tận đâu cũng bay cả về vùng nước mới để kiếm mồi. Suốt ngày họ cãi cọ om bốn góc đầm, có khi chỉ bì tranh một mồi tép, có những anh cò vêu vao ngày ngày bì bõm lội bùn tím cả chân mà vẫn hếch mỏ, chẳng được miếng nào.Có những chú cò thì ăn no cả bụng, luôn nghĩ đã kiếm được miếng mồi lớn.Nhờ những miếng ăn đó mà chúng có thể sống qua ngày, thật là biết ơn trời.
Sau cơn mưa, cua cá cũng ngừng nhảy múa và đua nhau chạy.Sau trận mưa cũng là lúc bao nhiêu cò, sếu, vạc, cốc, le le, sâm cầm, vịt trời, bồ nông, mòng, két thưởng thức bữa ăn ngon với con mồi đã tìm được trong trận mưa lớn . sau cơn mưa ,sông im, ao lặng mà họ còn cãi cọ om bốn góc đầm, có khi chỉ bì tranh một mồi tép, có những anh cò vêu vao ngày ngày bì bõm lội bùn tím cả chân mà vẫn hếch mỏ, chẳng được miếng nào. Miếng ăn là miếng nhục nên sẻ chia ,sau mưa thì còn sa sa lạnh chia cái ăn cái mồi cho nhau ấm lòng mà có mất mát gì đâu. Sau cơn mưa mọi thứ im lặng hẵn không náo nhiệt, ồn ào như trong trận mưa vừa rồi.