Từ từ hai văn bản Chiếu dời đô và Hịch tướng sĩ Em hãy viết đoạn văn nêu suy nghĩ của em về vai trò của người lãnh đạo anh minh như Lí Công Uẩn và Trần QuốcTuấn 12 đến 15 dòng
Từ từ hai văn bản Chiếu dời đô và Hịch tướng sĩ Em hãy viết đoạn văn nêu suy nghĩ của em về vai trò của người lãnh đạo anh minh như Lí Công Uẩn và Trần QuốcTuấn 12 đến 15 dòng
Với bất kỳ một đất nước nào khi nhắc tới những người lãnh đạo đều nhắc tới những người nắm về những quyết sách về quân sự, chính trị, văn hóa, giáo dục… Trong những người có công với nước nhà thì nhà vua Lí Công Uẩn và tướng Trần Quốc Tuấn là những người có con mắt nhìn ra trông rộng, có tài đánh trận và xây dựng đất nước, nhận định chính xác tình hình và thời thế nên họ đã có những cái nhìn vô cùng chiến lược thể hiện học thức uyên thâm của mình. Vua Lí Công Uẩn và Trần Quốc Tuấn đều là những người có tài năng thiên bẩm, có kiến thức sâu rộng và có khả năng tiên đoán được thời cuộc.
Trong lịch sử vị vua đầu tiên của nhà Lý nhắc tới việc chuyển đến việc dời đô của nhà vua Bàn Canh và nhà Thương, rồi tới thời kỳ nhà Chu. Tác giả Trần Quốc Tuấn đã nhắc tới nhiều vị anh hùng hào kiệt của dân tộc mình. Những con người anh hùng dũng mãnh đã quyết tâm xả thân vì những đấng minh quân vì quê hương đất nước của mình như Kỉ Tín, Dự Nhượng… Một trong những tốt chất của những nhà lãnh đạo phải biết xét lại cái cũ để biết tới những cái mới. Trong bài viết của mình tác giả muốn nhắc lại chuyện cũ để nói chuyện ngày nay rất tài tình.
Thông qua hai văn bản “Chiếu dời đô ” và “Hịch tướng sĩ” em cảm thấy vai trò của người lãnh đạo như Lí Công Uẩn và Trần Quốc Tuấn là vô cùng quan trọng với vận mệnh của đất nước. Đất nước hưng hay thịnh phát triển hay tiêu vong đều do tầm nhìn chiến lược của những nhà lãnh đạo cầm đầu đất nước mà ra cả. Nếu một đất nước có người lãnh đạo tài ba có tài có đức thương dân như con thì đất nước đó sẽ luôn phát triển ấm no và phồn thịnh. Còn ngược lại một đất nước người lãnh đạo là kẻ ngu dốt ham hư vinh, chỉ chăm lo cuộc sống cá nhân mình mà không quan tâm đại cục, thì nước đó người dân lầm than khốn khổ và sớm muộn sẽ bị suy thoái.