văn tả cảnh,trường,con vật…………….

văn tả cảnh,trường,con vật…………….

0 bình luận về “văn tả cảnh,trường,con vật…………….”

  1. Mình tả cảnh dòng sông nha.

    Con sông Thái Bình đã bao năm gắn bó với bao người dân quê, gắn bó với tuổi thơ em. Em không biết dòng sông bắt nguồn từ đâu, khi chảy qua làng em, nó uốn khúc quanh co, ôm ấp cánh đồng rồi chạy dài bất tận về phía chân trời xa. Lòng sông sâu và khá rộng, chỗ rộng nhất khoảng 300- 400m. Nước sông xanh biêng biếc, chảy êm ả, dịu dàng như muốn có đủ thời gian để ngắm nhìn vẻ đẹp của làng xóm. Dọc hai bên bờ sông là những bãi ngô, bãi khoai xanh biếc, tươi mát. Buổi sáng, sông điệu đà khoác lên mình chiếc áo lụa đào của cô thiếu nữ. Những tia nắng mai tung tăng nhảy múa, vấp vào sóng, phản chiếu cứ lấp lánh mãi. Bến đò Lạng nhộn nhịp người lên xuống. Trưa về, vòm trời xanh thẳm. Sông trầm tư dưới nắng trời oi ả, nhưng nó cũng thật đẹp với chiếc áo the xanh duyên dáng của mình. Trên mặt nước mênh mông, cụm lục bình vẫn lặng lờ trôi theo dòng chảy. Hoàng hôn, sông lại rạng rỡ với chiếc áo vàng lung linh của trời chiều ngả bóng. Lúc này, lũ trẻ chúng em ùa ra sông, tha hồ vùng vẫy trong làn nước mát lành. Tối đến, khi vầng trăng lung linh tỏa sáng, mặt nước sông tím biếc một màu, trở nên huyền bí. Trên nền nhung tím ấy lại lấp lánh vầng trăng và muôn ngàn ánh sao đêm. Bờ sông như dài thêm ra dưới những bãi cỏ xanh sẫm một màu. Sông tĩnh mịch, chỉ còn tiếng cá đớp tom tóp dưới chân bèo, tiếng côn trùng kêu ri rỉ. Xa xa, vài chiếc thuyền con đang kéo lưới vào bờ. Ôi, con sông của quê hương em đẹp quá, đẹp quá đi!

    Bình luận

Viết một bình luận