Ngày đầu tiên đi học, mẹ dắt em tới trường, mk vừa đi vừa khóc. Mẹ dỗ dành yêu thương, …” Đó là những cảm xúc đầu tiên của tôi khi chuẩn bị vào lớp một. Khi vannguyen520 ngân nga bài hát này thì lòng tôi lại nhớ đến những kỉ niệm đẹp của ngày đầu tiên đi học.
Nhớ lại lúc ấy, cái thuở vannguyen520 còn bé xíu cùng mẹ bước chân vào một ngôi trường tiếu học rộng thênh thang. Khi mới vừa bước chân vào trường thì tôi nắm lấy tay mẹ mình thật chặt chứ không như những lúc ở nhà; đi đâu cùng được và cũng chẳng sợ gi. Có lẽ vì mình đã quá quen với từng con hèm nhỏ ở nhà mình nên mình chẳng sợ gì cả, tôi chạy bỏ mẹ lại thật xa. Vậy mà lúc ấy tôi lại chẳng dám rời khỏi mẹ dù chỉ một bước. Giờ học bắt đầu, cồng trường đóng lại, mình vannguyen520 bơ vơ trong lớp nhìn ra ngoài cổng xem còn có mẹ không. mình như ở một thế giới hoàn toàn khác khi mình vannguyen520 vừa chia tay mẹ. Lúc đó mình chẳng biết phải làm gì chỉ biết đứng đỏ mà khóc. Và rồi, cô đến bên mình, cô nắm lấy tay tôi và cô nói ràng: “Đừng sợ, có cô đây” mình nghe cô nói, lời nói thật ngọt ngào và dịu dàng biết bao. mình cứ ngỡ cô là người mẹ thứ hai của mình, che chở, quan tâm, chăm sóc và dạy dỗ mình. mình lúc ấy không còn đi chơi như ngày trước nữa mà tôi đã đi học.
Ôi! Sao mình thương đến thế, sao mình nhớ đến thế. Cái ngày đầu tiên đi học của mình. Cái ngày mà mình có nhiều kỉ niệm nhất trong tuổi thơ của mình.
Bạn xem sao nhá
Ngày đầu tiên đi học, mẹ dắt em tới trường, mk vừa đi vừa khóc. Mẹ dỗ dành yêu thương, …” Đó là những cảm xúc đầu tiên của tôi khi chuẩn bị vào lớp một. Khi vannguyen520 ngân nga bài hát này thì lòng tôi lại nhớ đến những kỉ niệm đẹp của ngày đầu tiên đi học.
Nhớ lại lúc ấy, cái thuở vannguyen520 còn bé xíu cùng mẹ bước chân vào một ngôi trường tiếu học rộng thênh thang. Khi mới vừa bước chân vào trường thì tôi nắm lấy tay mẹ mình thật chặt chứ không như những lúc ở nhà; đi đâu cùng được và cũng chẳng sợ gi. Có lẽ vì mình đã quá quen với từng con hèm nhỏ ở nhà mình nên mình chẳng sợ gì cả, tôi chạy bỏ mẹ lại thật xa. Vậy mà lúc ấy tôi lại chẳng dám rời khỏi mẹ dù chỉ một bước. Giờ học bắt đầu, cồng trường đóng lại, mình vannguyen520 bơ vơ trong lớp nhìn ra ngoài cổng xem còn có mẹ không. mình như ở một thế giới hoàn toàn khác khi mình vannguyen520 vừa chia tay mẹ. Lúc đó mình chẳng biết phải làm gì chỉ biết đứng đỏ mà khóc. Và rồi, cô đến bên mình, cô nắm lấy tay tôi và cô nói ràng: “Đừng sợ, có cô đây” mình nghe cô nói, lời nói thật ngọt ngào và dịu dàng biết bao. mình cứ ngỡ cô là người mẹ thứ hai của mình, che chở, quan tâm, chăm sóc và dạy dỗ mình. mình lúc ấy không còn đi chơi như ngày trước nữa mà tôi đã đi học.
Ôi! Sao mình thương đến thế, sao mình nhớ đến thế. Cái ngày đầu tiên đi học của mình. Cái ngày mà mình có nhiều kỉ niệm nhất trong tuổi thơ của mình.
~ chúc bạn thi tốt nha~
mk ko có spam nha oki