văn tự sự kết hợp miêu tả và biểu cảm
đề 2 : hãy đóng vai cô bé bán diêm để kể lại câu chuyện của mình
0 bình luận về “văn tự sự kết hợp miêu tả và biểu cảm
đề 2 : hãy đóng vai cô bé bán diêm để kể lại câu chuyện của mình”
Vào một đêm đông lạnh giá , tại một thành phố nơi mà hàng người vui vẻ đi qua đi lại để đón giáng sinh.Riêng một mình tôi ngồi trong góc tối cùng với chiếc giỏ đầy bao diêm.
Tôi mặc bộ quần áo rách nát cũ kỹ. Tôi vẫn ngồi đợi người nào đó có thể giúp tôi mua 1bao diêm vì nếu ko bán đc hết tôi sẽ bị cha tôi đánh , mà bây giờ có về nhà thì tôi cũng thấy lạnh vì phòng tôi nằm trên gác mái , gió sẽ thổi vào.
Mặc cho trời lạnh tôi vẫn ngồi bán đến khi nào tôi bán hết , nhưng có vẻ vì lạnh quá nên tôi đã quẹt 1 cây để sưởi ấm , lúc này tôi nhìn thấy trước mắt tôi là 1 cái lò sưởi ấm ,đột nhiên que diêm tắt đi.Tôi quẹt lần nữa trước mắt tôi 1 lần nữa hiện lên một bàn ăn thịnh soạn , tôi định dùng bửa vì tôi đang rất đói nhưng que lại một lần nữa tắt đi .tôi quẹt thêm 1 lần nữa , lần này trước mắt tôi hiện lên một hình bóng , đó là bà tôi , người bà đã mất từ lâu , tôi rưng rưng nước mắt định cất tiếng gọi bà nhưng trớ trêu thay que diêm lại một lần nữa tắt .tôi quyết định quẹt hết tất cả diêm trong bao, bà tôi lại hiện lên.
Lần này tôi nhình thấy kuôn mặt hiền từ của bà rõ hơn , tôi bỏ tất cả diêm trên tay xuống chạy tới ôm bà .
Bây giờ tôi đang trong vòng tay bà , tôi và bà tôi cùng nhau bay lên trời
Vào một đêm đông lạnh giá , tại một thành phố nơi mà hàng người vui vẻ đi qua đi lại để đón giáng sinh.Riêng một mình tôi ngồi trong góc tối cùng với chiếc giỏ đầy bao diêm.
Tôi mặc bộ quần áo rách nát cũ kỹ. Tôi vẫn ngồi đợi người nào đó có thể giúp tôi mua 1bao diêm vì nếu ko bán đc hết tôi sẽ bị cha tôi đánh , mà bây giờ có về nhà thì tôi cũng thấy lạnh vì phòng tôi nằm trên gác mái , gió sẽ thổi vào.
Mặc cho trời lạnh tôi vẫn ngồi bán đến khi nào tôi bán hết , nhưng có vẻ vì lạnh quá nên tôi đã quẹt 1 cây để sưởi ấm , lúc này tôi nhìn thấy trước mắt tôi là 1 cái lò sưởi ấm ,đột nhiên que diêm tắt đi.Tôi quẹt lần nữa trước mắt tôi 1 lần nữa hiện lên một bàn ăn thịnh soạn , tôi định dùng bửa vì tôi đang rất đói nhưng que lại một lần nữa tắt đi .tôi quẹt thêm 1 lần nữa , lần này trước mắt tôi hiện lên một hình bóng , đó là bà tôi , người bà đã mất từ lâu , tôi rưng rưng nước mắt định cất tiếng gọi bà nhưng trớ trêu thay que diêm lại một lần nữa tắt .tôi quyết định quẹt hết tất cả diêm trong bao, bà tôi lại hiện lên.
Lần này tôi nhình thấy kuôn mặt hiền từ của bà rõ hơn , tôi bỏ tất cả diêm trên tay xuống chạy tới ôm bà .
Bây giờ tôi đang trong vòng tay bà , tôi và bà tôi cùng nhau bay lên trời