vào một buổi trưa hè, có một con trâu đnga nằm nghỉ dưới mái nhà của một khóm tre. Con trâu và khóm tre đã nói chuyện với nhau về cuộc sống của họ luôn gắn bó với con người và đất nước việt nam em hẫy tưởng tượng mình là khóm tre và kể lại cuộc trò chuyện đó
Bài làm:
Vào một buổi trưa hè nóng nực, khi mọi người nông dân đã về nhà hết. Tôi đứng ở góc cánh đồng thong dong đón những luồng gió mát thì một chú trâu lững thững đi đến bên tôi. Cậu ta nằm dài dưới đất tưởng chừng như đang ngủ. Tôi dám chắc đây là con trâu mà nhà bà Quyến mới mua gần đây, bỗng cậu ta nói:
-Chào bạn! Mình là người mới đến đây.
-Vâng, chào bạn nhé! Rồi trâu nói tiếp:
-Tôi nghe nói, nhà tre các bạn chính là loài cây gắn bó nhất với con người phải không?- Nghe vậy tôi vui lắm, tôi hãnh diện trả lời:
-Đúng vậy! Bạn biết không? Mọi người vẫn luôn coi tôi như là người bạn thân thiết nhất của con người. Tôi chính là biểu tượng tượng chưng cho một con người Việt Nam. Trâu lại hỏi:
-Ồ! Tuyệt thật, nhưng tại sao họ lại nói bạn là người bạn thân thiết nhất của con người và là biểu tượng cho con người Việt Nam?
-Ngoài ở cánh đồng này ra bạn có thấy tre chúng tôi có ở những nơi khác không?
-Ôi trời! Tất nhiên là có rồi! Tôi còn từng nghe bạn bồ câu nói, khắp nơi trên đất nước Việt Nam này đều có bạn.
-Vậy bạn có từng nghe những người khác nói về tôi?
-Có chứ. Họ nói về bạn rất nhiều đấy. Họ nói, bạn là vũ khí chống giặc ngoại xâm mà Thánh Gióng đã sử dụng.
-Đấy là lý do đấy. Người dân Việt Nam bảo tôi là người bạn thân thiết của họ vì ở đâu trên đất nước này đêu có chúng tôi. Nhà tre chúng tôi đã gắn bó với họ từ rất lâu rất lâu trước đây rồi. Chúng tôi là bóng mát che chăn cho người dân, là thứ vũ khí mộc mạc và đơn giản nhất. Là nguyên liệu để tạo ra những công cụ giúp đỡ con người. Và tôi cũng là biểu tượng tượng chưng cho những phẩm chất cao quý của con người Việt Nam như là dũng cảm, kiên cường, trung thủy, không ngại khó ngại khổ,…
-Bạn thực sự rất tuyệt đấy tre ạ! Tôi vui vẻ trả lời:
-Cám ơn bạn nhưng thật ra mình thấy bạn cũng là người bạn thân thiết của nông dân Việt Nam mà.
Nghe vậy trâu cười rồi nói:
-Ồ đúng nhỉ? Mình cũng là người bạn thân thiết của nông dân Việt Nam. Mà…đố bạn biết vì sao mình lại là người bạn thân thiết của nhân dân Việt Nam đấy?
-Bạn á. Theo mình biết, bạn là người bạn thân thiết của nông dân Việt Nam cũng từ nhiều thế kỉ trước rồi. Bạn giúp họ cày ruộng, kéo thóc, kéo gạo về nhà.
-Ôi, không người bạn lại biết về mình nhiều đến vậy. Nhưng bạn có điều còn thiếu, mình cũng là người bạn thân thiết của những bạn trẻ chăn trâu, mình ở bên cạnh bầu bạn với họ mỗi khi họ cảm thấy cô đơn, lưng của mình chính là chiếc chăn ấm áp nhất đối với họ.
-Thật không ngờ đấy! Trâu cười rồi nói với tôi:
-Mình nghĩ, mỗi chúng ta đều có một sự gắn bó thân thiết với con người Việt Nam. Chúng ta kết bạn nhé, để trở thành đôi bạn thân thiết của người dân Việt Nam.
-Được thôi bạn trâu!
Vậy là cuộc nói chuyện của chúng tôi đã kết thúc. Đến tận khi ánh trăng đã sáng vằng vặc trên bầu trời tôi vẫn không thể quên được nó. Tôi nghĩ, tôi sẽ cố gắng hết mình để tiếp tục trở thành người bạn thân thiết của người dân Việt Nam.
Một buổi trưa hè như mọi buổi trưa khác tôi – khóm tre sừng sững ở đầu làng đang lim dim theo hướng gió thì người dân mang một chú trâu đến . Đây là chú cháu của ông A , người bạn thân thiết của tôi bấy lâu nay . Vẫn như mọi ngày trâu nằm lim dim nhai bóng bên cạnh tôi . Ấy thế mà hôm nay nó lại rảnh rỗi hỏi chuyện của tôi :
– tôi nghe mọi người nói tre Chính là niềm tự hào của người dân Việt Nam
– đúng vậy – tôi vui vẻ trả lời – từ xưa đến nay tôi chính là đại diện cho những vẻ đẹp của người Việt Nam ?
– bạn có những vẻ đẹp gì vậy ? – con trâu tò mò hỏi
– hãy nhìn những thân tre ngay thẳng đi , tôi chính là sự ngay thẳng của con người . Hãy nhìn đất dưới chân tôi đi .
Trâu tiếp lời :
– ừ nó thật cằn cỗi và bạc màu . Nó không màu mở những cánh đồng mà thường ngày tôi cày .
– đúng vậy , dù đất đai có bạc màu thì những khóm tre vẫn mọc xanh tốt . Người dân Việt Nam cũng vậy . Dù nghèo khó họ vẫn luôn lạc quan cố gắng từng ngày để làm đất nước thêm tươi đẹp . Tôi không bao giờ quật ngã trước con gió bởi người Việt Nam cũng không bao giờ ngã trước những sóng gió khó khăn . Tôi tự hào vì tôi là hình tượng của người dân Việt Nam , là vũ khí mà thánh gióng sử dụng để dẹp loạn .
– ồ ! Thật tuyệt!
– không chỉ vậy họ nhà tre chúng tôi còn trở thành những đồ dùng quan trọng hàng ngày đối với người dân . Không phải những thứ cao sang chúng tôi gắn liền với con người bởi những điều mộc mạc giản dị . Tôi luôn cố gắng hết sức mình vì con người .
– ôi bạn thật tuyệt. Tôi cũng luôn cố gắng giúp đỡ con người.
Tôi vui vẻ nói :
– bạn cũng gắn liền rất nhiều với người dân Việt Nam nhỉ ?
– đúng vậy , tôi giúp đỡ họ cày ruộng , kéo xe . Cứ mỗi mùa thu hoạch đến vai trò của tôi vô cùng quan trọng. Với sự giúp đỡ của tôi và tổ tiên tôi mấy nghìn năm qua mà người dân đã giảm bớt áp lực về sức lao động .
– bạn cũng thật cao cả . – tôi không thể ngừng ca ngợi chú trâu .
Cuộc nói chuyện của chúng tôi khép lại khi người nông dân mang chú ra đồng . Tối hôm đó tôi đã không ngừng nghỉ về chú trâu , không ngừng tự hào về những điều mà chúng tôi đã làm cho con người Việt Nam.