vì sao tác giả ko dùng trông buồn mà dùng buồn trông trong Kiều ở lầu Ngưng Bích
ai bt thì giúp vs
cảm ơn ạ
0 bình luận về “vì sao tác giả ko dùng trông buồn mà dùng buồn trông trong Kiều ở lầu Ngưng Bích
ai bt thì giúp vs
cảm ơn ạ”
Bởi vì từ ‘buồn’ đứng trước làm chùng lại âm điệu, làm chùng lại những âm cao trước đó trong câu thơ. Gợi tả cảm giác buồn vời vợi. Đồng thời để tạo ra Điệp ngữ ‘Buồn trông’ ở các câu thơ tiếp theo vẫn theo cái cảm giác buồn đó và đc chuyển hóa sâu sắc hơn
Điệp ngữ “buồn trông” được lặp đi lặp lại bốn lần. Đây là điệp ngữ liên hoàn và đồng thời cũng là điệp khúc của tâm trạng. Kiều buồn nên mới trông cảnh vật, khác với đoạn trước, Kiều trông mới thấy buồn. Ở đây, vì buồn nên trông, mà càng trông thì lại càng buồn. Nỗi buồn cứ thế điệp đi điệp lại dâng lên thành lớp lớp sóng trào, cứ cuộn xoáy trong tâm khảm của Kiều mà trở thành gánh nặng tâm tư:
Bởi vì từ ‘buồn’ đứng trước làm chùng lại âm điệu, làm chùng lại những âm cao trước đó trong câu thơ. Gợi tả cảm giác buồn vời vợi. Đồng thời để tạo ra Điệp ngữ ‘Buồn trông’ ở các câu thơ tiếp theo vẫn theo cái cảm giác buồn đó và đc chuyển hóa sâu sắc hơn
Điệp ngữ “buồn trông” được lặp đi lặp lại bốn lần. Đây là điệp ngữ liên hoàn và đồng thời cũng là điệp khúc của tâm trạng. Kiều buồn nên mới trông cảnh vật, khác với đoạn trước, Kiều trông mới thấy buồn. Ở đây, vì buồn nên trông, mà càng trông thì lại càng buồn. Nỗi buồn cứ thế điệp đi điệp lại dâng lên thành lớp lớp sóng trào, cứ cuộn xoáy trong tâm khảm của Kiều mà trở thành gánh nặng tâm tư: