Vì sao văn hóa phương tây rực rở hơn phương đông. Nêu nguyên nhân ??
0 bình luận về “Vì sao văn hóa phương tây rực rở hơn phương đông. Nêu nguyên nhân ??”
Điều kiện tự nhiên:
+ Phương Đông: ĐKTN thuận lợi, mưa thuận gió hòa, ở gần lưu vực các con sông nên đất phù sa màu mỡ, khí hậu nóng ẩm. Khó khăn: lũ lụt, thiên tai,…
+ Phương tây: nằm ven Địa Trung Hải, có nhiều đảo, nhiều cảng biển, thuận lợi cho giao thông trên biển và nghề hàng hải,… Khó khăn: Đất khô và cứng, phần lớn lãnh thổ là núi và cao nguyện, đất canh tác ko màu mỡ nên chỉ thích hơp với những cây lâu năm gây ra thiếu lương thực phải nhập khẩu.
– Kinh tế:
+ Phương Đông: Nông nghiệp, thủ công nghiệp và chăn nuôi.
+ Phương Tây: Kt chủ yếu là công nghiệp, thương nghiệp, buôn bán.
– Về xã hôi:
+ Phương Đông có 3 giai cấp:
_ Quý tộc (vua, quan lại): đứng đầu giai cấp thống trị bóc lột, có nhiều của cải và quyền thế.
_ Nông dân công xã (nhận ruộng đất của làng xã về canh tác): là lực lương đông nhất trong xã hôi, có vai trò to lớn trong sản xuất và phải nộp thuế.
_ Nô lệ (nông dân nghèo, không trả dc nợ): là tầng lớp thấp nhất trong xã hội, phải làm việc nặng nhọc, hầu hạ cho quí tộc.
+ Phương Tây cũng có 3 giai cấp:
_ Chủ nô: là những người rất giàu, có thế lực về kinh tế.
_ Bình dân: dân tự do có nghề nghiệp, tài sản, tự sinh sống bằng lao động của bản thân.
_ Nô lệ: là lực lương rất đông đảo, chủ yếu là phục vụ cho nhu cầu của đời sống, hoàn toàn phụ thuộc vào người chủ của mình, không có chút quyền lợi cá nhân nào.
– Về chính trị:
+ Phương Đông là chế độ quân chủ Trung Ương tập quyền. Vua là chủ tối cao của đất nước, có quyền quyết định mọi công việc của đất nước. Vua dựa vào quí tộc và tôn giáo đề cai trị đất nước, ngoài ra giúp việc cho vua còn là một bô máu hành chính quan liêu.
+ Phương Tây: chế độ dân chủ. Quyền lực đất nước ko nằm trong tay quí tộc mà tập trung trong tay hội đồng công dân. Mọi công dân có quyền quyết định công việc của nhà nước
-Phương Tây cổ đại kết thúc bằng việc sụp đổ của đế chế La mã, 476 sau CN.
-Phương Đông cổ đại kết thúc vào thế kỷ thứ 5 sau CN, Trung Hoa.
Giới hạn về không gian,-PhươngTây cổ đại, bao gồm phần lớn khu vực mà ngày nay ta gọi là châu Âu, người đại diện, Hy Lạp và La mã.
-Phương Đông cổ đại, người đại diện, Trung Hoa, Ấn Độ, Ai cập, Lưỡng hà.
Giới hạn về định nghĩa, “văn minh”.
“văn minh là sự kết hợp đầy đủ các yếu tố tại thời điểm xét đến để tạo nên, duy trì vận hành và tiến hóa xã hội loài người.”, “nó gồm bốn yếu tố căn bản: sự phòng xa về kinh tế, sự tổ chức chính trị, những truyền thống luân lý, sự tăng tiến về tri thức, phát triển nghệ thuật”.
Nếu đồng ý các giới hạn trên, ta sẽ thấy ngay một phương Tây non trẻ bên cạnh một phương Đông già dặn.
Phương Tây dựa trên sức lực nô lệ, phát triển giao thương, xây dựng những thành bang nhộn nhịp.
Phương Đông cày sâu cuốc bẩm, tích trữ ngô khoai, dựng lên những đền đài, lăng tẩm xa hoa
Phương Tây có Aristote, Platon dẫn đường, phương Đông có Khổng tử, Lão tử, Thích-ca, và Kytô giáo phương Tây đang theo ngày nay, bản quyền thuộc về con ông thợ mộc xứ Judea của phương Đông.
Phương Tây có hệ chữ cái và số đếm La mã, phương Đông với tặng phẩm của Ấn Độ, Ả rập cho ta hệ số thập phân và con số 0 huyền duyệu.
và, đô thị cổ nhất thế giới, Damascus thuộc Syria, phương Đông. Nếu có xem phim ” Lawrence ở Ả rập”, bạn sẽ nghe một thủ lĩnh Ả rập nói với viên sỹ quan Anh: “khi Damascus sáng rực ánh đèn thì London vẫn còn chìm trong bùn lầy”.
Quá khứ huy hoàng, có lẽ người Trung Hoa tạo ra thuốc súng để làm pháo hoa bắn chơi còn người phương Tây tạo ra đại bác, nếu không biết đâu chừng lịch sử đã diễn ra theo chiều ngược lại!
Điều kiện tự nhiên:
+ Phương Đông: ĐKTN thuận lợi, mưa thuận gió hòa, ở gần lưu vực các con sông nên đất phù sa màu mỡ, khí hậu nóng ẩm. Khó khăn: lũ lụt, thiên tai,…
+ Phương tây: nằm ven Địa Trung Hải, có nhiều đảo, nhiều cảng biển, thuận lợi cho giao thông trên biển và nghề hàng hải,… Khó khăn: Đất khô và cứng, phần lớn lãnh thổ là núi và cao nguyện, đất canh tác ko màu mỡ nên chỉ thích hơp với những cây lâu năm gây ra thiếu lương thực phải nhập khẩu.
– Kinh tế:
+ Phương Đông: Nông nghiệp, thủ công nghiệp và chăn nuôi.
+ Phương Tây: Kt chủ yếu là công nghiệp, thương nghiệp, buôn bán.
– Về xã hôi:
+ Phương Đông có 3 giai cấp:
_ Quý tộc (vua, quan lại): đứng đầu giai cấp thống trị bóc lột, có nhiều của cải và quyền thế.
_ Nông dân công xã (nhận ruộng đất của làng xã về canh tác): là lực lương đông nhất trong xã hôi, có vai trò to lớn trong sản xuất và phải nộp thuế.
_ Nô lệ (nông dân nghèo, không trả dc nợ): là tầng lớp thấp nhất trong xã hội, phải làm việc nặng nhọc, hầu hạ cho quí tộc.
+ Phương Tây cũng có 3 giai cấp:
_ Chủ nô: là những người rất giàu, có thế lực về kinh tế.
_ Bình dân: dân tự do có nghề nghiệp, tài sản, tự sinh sống bằng lao động của bản thân.
_ Nô lệ: là lực lương rất đông đảo, chủ yếu là phục vụ cho nhu cầu của đời sống, hoàn toàn phụ thuộc vào người chủ của mình, không có chút quyền lợi cá nhân nào.
– Về chính trị:
+ Phương Đông là chế độ quân chủ Trung Ương tập quyền. Vua là chủ tối cao của đất nước, có quyền quyết định mọi công việc của đất nước. Vua dựa vào quí tộc và tôn giáo đề cai trị đất nước, ngoài ra giúp việc cho vua còn là một bô máu hành chính quan liêu.
+ Phương Tây: chế độ dân chủ. Quyền lực đất nước ko nằm trong tay quí tộc mà tập trung trong tay hội đồng công dân. Mọi công dân có quyền quyết định công việc của nhà nước
Trước hết xin có một vài giới hạn:
Giới hạn về thời gian,
-Phương Tây cổ đại kết thúc bằng việc sụp đổ của đế chế La mã, 476 sau CN.
-Phương Đông cổ đại kết thúc vào thế kỷ thứ 5 sau CN, Trung Hoa.
Giới hạn về không gian,-PhươngTây cổ đại, bao gồm phần lớn khu vực mà ngày nay ta gọi là châu Âu, người đại diện, Hy Lạp và La mã.
-Phương Đông cổ đại, người đại diện, Trung Hoa, Ấn Độ, Ai cập, Lưỡng hà.
Giới hạn về định nghĩa, “văn minh”.
“văn minh là sự kết hợp đầy đủ các yếu tố tại thời điểm xét đến để tạo nên, duy trì vận hành và tiến hóa xã hội loài người.”, “nó gồm bốn yếu tố căn bản: sự phòng xa về kinh tế, sự tổ chức chính trị, những truyền thống luân lý, sự tăng tiến về tri thức, phát triển nghệ thuật”.
Nếu đồng ý các giới hạn trên, ta sẽ thấy ngay một phương Tây non trẻ bên cạnh một phương Đông già dặn.
Phương Tây dựa trên sức lực nô lệ, phát triển giao thương, xây dựng những thành bang nhộn nhịp.
Phương Đông cày sâu cuốc bẩm, tích trữ ngô khoai, dựng lên những đền đài, lăng tẩm xa hoa
Phương Tây có Aristote, Platon dẫn đường, phương Đông có Khổng tử, Lão tử, Thích-ca, và Kytô giáo phương Tây đang theo ngày nay, bản quyền thuộc về con ông thợ mộc xứ Judea của phương Đông.
Phương Tây có hệ chữ cái và số đếm La mã, phương Đông với tặng phẩm của Ấn Độ, Ả rập cho ta hệ số thập phân và con số 0 huyền duyệu.
và, đô thị cổ nhất thế giới, Damascus thuộc Syria, phương Đông. Nếu có xem phim ” Lawrence ở Ả rập”, bạn sẽ nghe một thủ lĩnh Ả rập nói với viên sỹ quan Anh: “khi Damascus sáng rực ánh đèn thì London vẫn còn chìm trong bùn lầy”.
Quá khứ huy hoàng, có lẽ người Trung Hoa tạo ra thuốc súng để làm pháo hoa bắn chơi còn người phương Tây tạo ra đại bác, nếu không biết đâu chừng lịch sử đã diễn ra theo chiều ngược lại!
Chúc bạn học tốt!