Việc thứ hai: Lão già yếu lắm rồi, không biết sống chết lúc nào: con không có nhà, lỡ chết không biết ai đứng ra lo cho được; để phiền cho hàng xóm thì chết không nhắm mắt: lão còn được hăm nhăm đồng bạc với năm đồng vừa bán chó là ba mươi đồng bạc, muốn gửi tôi để lỡ có chết thì tôi đem ra, nói với hàng xóm giúp, gọi là của lão có tí chút, còn bao nhiêu đành nhờ hàng xóm cả…”
Nội dung và phương thức biểu đạt của đoạn văn là gì?
Em có suy nghĩ gì về câu văn: ‘lão còn được hăm nhăm đồng bạc với năm đồng vừa bán chó là ba mươi đồng bạc, muốn gửi tôi để lỡ có chết thì tôi đem ra, nói với hàng xóm giúp, gọi là của lão có tí chút, còn bao nhiêu đành nhờ hàng xóm cả…’
Việc thứ hai: Lão già yếu lắm rồi, không biết sống chết lúc nào: con không có nhà, lỡ chết không biết ai đứng ra lo cho được; để phiền cho hàng xóm th
By Remi
– nội dung : cảnh sau khi lão hạc bán chó và lão hạc gửi ông giáo tiền để cho hậu sự cho mk và mảnh vườn cho con
– PTBĐ: tự sự+ miêu tả+ biểu cảm ( tự sự là chính)
– : ‘lão còn được hăm nhăm đồng bạc với năm đồng vừa bán chó là ba mươi đồng bạc, muốn gửi tôi để lỡ có chết thì tôi đem ra, nói với hàng xóm giúp, gọi là của lão có tí chút, còn bao nhiêu đành nhờ hàng xóm cả…’câu văn trên cho ta thấy lão hạc là 1 ng giàu lòng tự trọng, cẩn thận, khi lão chết đi cx k muốn lm phiền đến hàng xóm bỏ tiền lm ma nên lão đã gửi ông giáo để ông chông hộ, sau này lão mất thì vườn sẽ k bị ai dòm ngó đc
lão hạc biết một điều là hàng xóm của lão cũng nghèo, cũng khổ lắm r, họ cũng có giàu hơn lão dâu. lão không muốn phiền lị đến họ. lão thà nhịn ăn dể tiền làm ma chay cho mk chứ nhất quyết k muốn nhờ vả hàng xóm
=>một con người dù có vào bước đường cùng cũng luôn gữi lòng tự trọng, luôn nghỉ đến mọi nguwoif xung quanh, một con nguwoif tuy nghèo về vật chất nhưng luôn có những phẩm chát tốt đẹp và luôn giàu lòng tự trọng, yêu thương con người
xin hay nhất ạ