Viết 1 bài văn: Bằng lời của Xiu kể lại truyện chiếc lá cuối cùng từ lần kéo mành thứ 2 Các chuyên gia giúp mik với, sáng mai mik phải hok r

Viết 1 bài văn: Bằng lời của Xiu kể lại truyện chiếc lá cuối cùng từ lần kéo mành thứ 2
Các chuyên gia giúp mik với, sáng mai mik phải hok r
Hứa vote 5 sao+ cảm ơn+ ctlhn cho ai lm nhanh và hay nhất nha

0 bình luận về “Viết 1 bài văn: Bằng lời của Xiu kể lại truyện chiếc lá cuối cùng từ lần kéo mành thứ 2 Các chuyên gia giúp mik với, sáng mai mik phải hok r”

  1. ngày hôm đó trôi qua và ngay cả trong ánh hoàng hôn ,tôi và giôn xi vẫn trông thấy chiếc lá trường xuân đơn độc níu vào cái cuống của nó trên tường .Rồi đêm buông xuoongsvaf gió bất lại ào ào ,mưa tuyết vẫn đập mạnh vào cửa sổ nơi giôn xi nằm.Tôi thầm nghĩ k biết số phân của chiếc lá và cô bạn thân yêu sẽ ra sao đây?..

    Hôm sau ,khi trời vừa hửng sáng thì giôn xi lại ra lệnh kéo mành lên .Thật tàn nhẫn nhưng…thật lạ quá ,tôi k tin vào mắt mình nữa ,chiếc lá thường xuân vẫn còn đó .Tôi thấy giôn xi nằm nhìn chiếc lá hồi  lâu .giôn xi gọi tôi khi tôi đang quấy cháo gà trên lò hơi đốt và nói với tôi những câu rất lạ .

    -em thật là 1 con bé hư.Muốn chết là 1 cái tội.

    Bình luận
  2. Đêm hôm đó,mưa gió ào ào đập vào cửa sổ suốt đêm,khiến lòng tôi thấy bất an.Kỳ diệu là sáng hôm sau,lúc cô bé Giôn-Xi lần nữa ra lệnh kéo màn lên,chiếc lá thường xuân vẫn còn bám lại một cách kỳ lạ ở đó.Lúc ấy tôi đang quấy cháo gà thì nghe tiếng gọi của cô bé bảo với tôi rằng nó là một cô bé hư,cô bé đã cảm thấy thật hối hận khi muốn chết và xin tôi tí cháo và ít rượu vang đỏ,còn kêu tôi cho cô bé mượn chiếc gương tay và giúp nó ngồi dậy xem tôi nấu nướng.Tôi hết sức mừng rỡ,tôi cảm thấy có ngọn lửa hi vọng đang nhen nhói trong lòng tôi.Giôn-xi còn bảo với tôi rằng muốn vẽ vịnh Na-plơ.Buổi chiều hôm ấy,bác sĩ đến khám và đã báo cho tôi tin vui.Ông ấy cầm bàn tay run rẩy của tôi nói rằng chỉ cần chăm sóc tốt cho Giôn-xi thì sẽ thắng,bây h ông ấy còn phải xuống thăm một bệnh nhân khác tên là Bơ-men cũng bị bệnh sưng phổi.Tôi ngỡ ngàng,tâm trạng của tôi lúc ấy rất nặng nề nhưng tôi vẫn chăm sóc Giôn-xi cẩn thận và con bé đã thắng,bây h chỉ cần chăm non và dưỡng bệnh nữa thôi.Nghĩ lại chuyện của cụ Bơ men,tôi nhẹ nhàng tâm sự với Giôn xi:

        

    Giôn-xi, cụ Bơ-men đã chết vì sưng phổi hôm nay ở bệnh viện. Sau đêm mưa khủng khiếp, bảo vệ thấy cụ ốm trong phòng với giày và quần áo ướt sũng, lạnh buốt. Sau đó, họ thấy một chiếc đen bão vẫn sáng, một chiếc thang, vài chiếc bút lông rơi vung vãi và bảng màu pha màu xanh vàng trỗn lẫn với nhau. Em hãy nhìn chiếc lá ngoài cửa sổ mà xem. Có bao giờ em tự hỏi vì sao nó không rung rinh hay lay động trước gió không? Đó là kiệt tác của cụ Bơ-men. Vào đem chiếc lá cuối cùng rụng xuống, cụ đã vẽ nó…

      Nghe tôi nói xong,cả tôi và Giôn-xi đều im lặng nhìn nhau rồi nhìn chiếc lá thường xuân kiên cường kia.Tuy không ai nói với ai nhưng chúng tôi đều biết cụ đã hoàn thành nguyện vọng của mình,đã vẽ được một kiệt tác nghệ thuật,cụ đã vẽ bằng cả tấm lòng và chính nhờ tấm lòng và sự hi sinh ấy mà cụ đã cứu được Giôn-xi của tôi.

           Chúc bạn học tốt

    Mình tự viết nên có thể sẽ chưa được hay lắm,bạn đọc và cảm nhận nha

    Bình luận

Viết một bình luận