viết 1 bài văn biểu cảm ngắn về người thân Ko copy trên mạng

viết 1 bài văn biểu cảm ngắn về người thân
Ko copy trên mạng

0 bình luận về “viết 1 bài văn biểu cảm ngắn về người thân Ko copy trên mạng”

  1. *Tham khảo:

                                             Bài làm

          Trong gia đình người mà đã chắm sóc, nuôi nấng tôi từ bé cho đến tận bây giờ đó là mẹ. Dù không phải đẹp nhất, nhưng trong mắt tôi mẹ thật hoàn hảo. Với tôi, mẹ là người phụ nữ vĩ đại mà tôi yêu hơn chính bản thân mình.

          Mẹ tôi năm nay ba mươi ba tuổi. Mẹ là giáo viên mầm non, dù làm đã lâu năm nhưng mẹ rất yêu nghề nhà giáo của mình. Mẹ có vóc dáng cân đối, thon gọn, nước da trắng. Gương mặt của mẹ có hình trái xoan trông rất xinh. Nhưng tôi thấy mẹ có một đôi mắt khá đẹp. Đôi mắt đen, tròn và nhân hậu. Ánh mắt của mẹ hiện lên vẻ trìu mến. Đôi bàn tay ấy, đã chai đi vì đã lao động vất vả, nuôi nấng tôi. Mẹ có mái tóc dài, đen mượt như lụa. Tôi yêu nhất là nụ cười của mẹ. Chao ôi! Nụ cười đó mới đẹp làm sao. Nụ cười của mẹ chứa đầy tình yêu, chân thành và cảm động. Nụ cười ấy là một món quà vô giá đối với tôi. Đó là nụ cười yêu thương, nụ cười khích lệ đối với mỗi bước tiến bộ của tôi. Trong nghề, mẹ là người đầy trách nhiệm, nhanh nhẹn, hết mình vì công việc, mẹ là một giáo viên xuất sắc nhiều năm liền. Đối với mọi người, mẹ rất nhiệt tình, hòa đồng và vui vẻ. Còn về gia đình, mẹ luôn quan tâm, chăm sóc yêu thương con cái và chòng. Có những lúc tôi làm sai việc gì, mẹ không quát mắng tôi mà chỉ nhẹ nhàng nhắc nhở, dặn dò. Cho dù mẹ có quát mắng hay đánh tôi đi chăng nữa, nhưng tôi vẫn rất yêu quí người đã sinh ra mình.

          Mẹ! Dù có chuyện gì xảy ra với mẹ đi chăng nữa thì con sẽ luôn ở bên cạnh mẹ. Trong tim con luôn luôn có mẹ. Con yêu mẹ nhiều! Mẹ của con.

           Chúc bạn học tốt!

    ========================

    Cho mik xin ctlhn ạ!

    Bình luận
  2. *Tham khảo:

    Ba mẹ, ông bà là những người thân thiết và cùng là những người đáng để chúng ta yêu quý và kính trọng. Họ đã đem lại những niềm vui và chăm sóc cho chúng ta rất nhiều. Nhưng đối với tôi, tôi yêu mẹ nhất. Mẹ tôi tên là Nguyễn Kim Huỳnh, một cái tên nghe thật giản dị. Năm nay, mẹ đã ngoài bốn mươi tuổi rồi nhưng trong mắt tôi, mẹ vẫn còn rất trẻ đẹp.

    Mẹ tôi có dáng người thấp bé. Vì phải tảo tần làm việc sớm hòm kiếm tiền để nuôi tôi ăn học mà làn da trắng hồng của mẹ đã cháy nắng rồi chuyển sang màu nâu sẫm. Hằng đêm mẹ phải thức trắng để tính toán chuyện tiền nong đóng học phí và lo lắng cho tương lai của tôi. Chính vì những điều đó đã làm cho các vết chân chim và quầng thâm trên đôi mắt mẹ ngày càng hiện rõ. Hàng ngày mẹ mặc những bộ quần áo thật giản dị như một chiếc quần tây và một cái áo thun rộng để làm việc được thoải mái hơn.

    Mẹ tôi còn là một người rất biết lắng nghe, quan tâm và đối xử rất tử tế với những người xung quanh mình. Đối với những người bạn hay khách hàng của mẹ thì mẹ đối xử rất tử tế, lịch sự, nhã nhặn. Còn đối với tôi, để cho tôi luôn được tốt về mặt đạo đức và chuyên tâm vào học tập, mẹ thường rất nghiêm khắc khi dạy bảo. Mẹ cũng thường xuyên lắng nghe tôi nói và chia sẻ những niềm vui nỗi buồn cùng tôi. Chính vì nhờ những tính cách tốt đẹp ấy mà mẹ luôn được mọi người xung quanh quý mến.

    Một ngày kia, khi mẹ trên đường chở tôi đi học về thì trời bỗng mưa rất to mà trên xe chỉ còn mỗi một chiếc áo mưa. Mọi ngày thì trong cặp tôi đều có mang theo áo mưa để phòng hờ vì đã vào mùa mưa. Nhưng hôm ấy, tôi đã vội quên mang theo. Vì thấy trời mưa rất to mà tôi thì lại mang chiếc cặp sách nên mẹ đã nhường chiếc áo mưa ấy cho tôi và bảo tôi phải mặc áo mưa cho kín và nhớ che cả cái cặp để sách vở không bị ướt. Rồi mẹ đội mưa chở tôi về nhà. Tối hôm ấy mẹ đã ngã bệnh, suốt cả đêm người mẹ nóng hừng hực và mẹ ho rất nhiều. Trong lòng tôi cũng dường như chộn rộn theo từng cơn ho của mẹ. Tôi thương mẹ quá! Tôi thấy thật hối hận khi đã quên đi một việc làm cỏn con mà làm cho mẹ phải bệnh nặng. Tôi thật đáng trách biết nhường nào.

    Đối với mọi người xung quanh, mẹ tôi trông thật xấu xí nhưng trong mắt tôi, mẹ thật xinh đẹp vì mẹ đã phải lam lũ kiếm tiền mà trở nên như vậy. Tôi yêu mẹ nhiều lắm. Mẹ đã chăm sóc cho tôi rất chu đáo, mẹ luôn quan tâm, ở bên cạnh tôi những khi tôi cần và luôn nhường những thứ tốt đẹp nhất cho tôi. Dù ai có nói gì thì tôi vẫn rất yêu mẹ. Mẹ quả là một người tuyệt vời!

    Trên thế giới này không ai có thể sánh bằng mẹ cả. Mẹ là người nuôi nấng chúng ta từ thuở bé cho đến khi trưởng thành. Vì vậy, bổn phận là con, ta hãy yêu thương mẹ thật nhiều, hãy luôn tôn thờ và kính trọng mẹ. Bản thân tôi luôn hứa rằng sẽ không bao giờ làm mẹ buồn, mẹ khóc và tôi sẽ phấn đấu học tập thật giỏi để xứng đáng là người con ngoan hiền của mẹ.

    Bình luận

Viết một bình luận