viết 1 bài văn kể về việc tốt em mà em đã làm ko copy mạng ko cần dàn ý, mik chỉ cần bài văn nha viết càng dài càng tốt nhưng phải hay nha *bài thi gi

viết 1 bài văn kể về việc tốt em mà em đã làm
ko copy mạng
ko cần dàn ý, mik chỉ cần bài văn nha
viết càng dài càng tốt nhưng phải hay nha
*bài thi giữa kì nên mong mn giúp đỡ ạ*

0 bình luận về “viết 1 bài văn kể về việc tốt em mà em đã làm ko copy mạng ko cần dàn ý, mik chỉ cần bài văn nha viết càng dài càng tốt nhưng phải hay nha *bài thi gi”

  1.  Trong cuộc sống tràn đày những con người bị ông trời dày dặt, cuộc sống của họ cũng chẳng sung sướng gì và đó cũng chính là Anh Tam trong xóm tôi.

    Anh Tam trước khi là một người chiến sĩ đã gia nhập đội quân để đi đánh giặc. Không may, bị giặc đốt da nên da dẻ của anh gần như đã bị bỏng nặng,xong chẳng mấy hôm, anh bị tai nạn xe,một bên cánh tay của anh bị nghiền nát, do đó anh chẳng làm gì được với thân thể như thế. Nhà anh cũng nghèo nên không có tiền để chữa. Bố mẹ thấy anh như thế cũng bỏ anh mà sống một mình trong ngôi nhà mà họ để lại. Các bác hàng xóm gần xa cũng đến để thăm hỏi. Tin đến tai trường tôi nên trường đã phát động một ngày rất đặc biệt” Ngày của những người khuyết tật” Sáng hôm đó, tất cả học sinh trong trường đều rất vui vẻ vì có thể giúp đỡ mọi người tàn tật. Lớp tôi đi đến nhà anh Tam để giúp anh. Mới đến nhà, chúng tôi đã thấy bóng dáng anh Tam đang đi ra. Anh Tam thật là một người tốt. Anh ấy đưa chúng tôi vào nhà và kể cho chứng tôi nghe về cuộc sống của anh bây giờ. Anh còn mang các loại bánh kẹo ra tiếp đãi chúng tôi. Thật vui nếu anh ấy làm anh trai tôi nhỉ. Sau một hồi nới chuyện với anh, chúng tôi ra ngoài nhà. Ngôi nhà trong thật cũ kĩ và có vẻ nó khá bẩn. Chúng tôi lên một kế hoạch bí mật mà không cho anh Tam biết. Sau một hồi thực hành kế hoạch là lúc anh Tam về đến nhà. Anh ngạc nhiên khi nhìn thấy như ngôi nhà đc đổi mới. Anh đã rất cảm động khi nhìn thấy nó như thế. Đến đây, các bạn cũng đã muốn biết kế hoạch là gì phải không! Đó là tôi và các bạn đã nghĩ rằng ngôi nhà quá cũ để anh ấy sống vì thế thằng Long đã nảy ra ý tưởng,nó nói với tôi rằng:

    – Tao thấy ngôi nhà này hơi cũ và bẩn hay bọn mình cọ rauwr và chỉnh trang lại ngôi nhà này…

    – ý hay đấy nhưng làm sao tạo đc bất ngờ cho anh Tam đây.

    Thằng long vội nói:

    – Thế tao hỏi mày tao đã nói hết chưa thế? Tao nghĩ rằng, mấy đứa con trai nói với anh Tam rằng mình đi theo anh khi anh làm việc. Còn vài đứa còn lại thì ở nhà mà dọn dẹp và trang trí.

    Thấy ý kiến hay, chúng tôi bắt tay vào làm khi anh Tam đã đi ra ngoài. Vài đứa con gái thì trang trí, mấy đứa con trai thì lấy nước từ giếng lên để mấy đứa lau nhà. Và khi anh về các bạn biết anh nói gì không:

    – Ccá em thật tốt. Chác chắn mi này bọn em sẽ là người công dân tốt.

     Tôi phải nói đay thật là một ngày có ý nghĩa với tôi.

    Bình luận
  2. Bài này mình tự làm, bạn tham khảo nhé :

            Từng ngày, từng ngày trôi qua, mỗi ngày cuộc sống đều đem đến cho ta những điều mới mẻ, thú vị. Trong những ngày ấy, hòa trộn biết bao điều vui, buồn, hờn giận. Nhưng có lẽ nếu nói đến điều đặc biệt nhất,ý nghĩa nhất của một ngày đối với tôi thì đó là mang đến niềm vui cho mọi người.  Và trong cuộc sống đầy sắc màu này, niềm vui của bố mẹ tôi là tất cả đều ý nghĩa đối với tôi. Thế nên, tôi xin kể lại một việc làm trong tuần qua, khiến bố mẹ tôi vui lòng.
            Chiều hôm đó trên đường đi học về, như mọi ngày tôi đều đi qua ngã tư hằn in những gót chân đong đầy kỉ niệm. Hôm đó trời bỗng chuyển lạnh,cái nóng bị xua đi nên đường phố càng đông hơn. Mọi người chắc chỉ muốn về nhà quây quần bên bữa cơm gia đình, vì lẽ ấy đã tạo nên khung cảnh giao thông hỗn độn. Xe máy nối đuôi nhau đi lên vỉa hè để vượt qua , ô tô bấm còi inh ỏi. Tiếng ồn ở nơi đây thật kinh khủng. Người đi bộ bất chấp nguy hiểm băng qua,cắt ngang dòng xe để sang đường. Bỗng trên vỉa hè một bà cụ khoảng  bảy mươi tuổi lưng còng, tóc trắng như cước, tay xách chiếc làn  nặng trĩu,tay còn lại cầm một chiếc gậy. Quan sát kĩ,tôi thấy rõ ánh  mắt lo lắng ,thân hình yếu ớt của cụ.Đặt chân bước xuống đường, rồi rụt lại đến mấy lần. Tôi  lặng nhìn bà một lúc, rồi tiến lại bên cụ hỏi han:

            -Cháu chào Bà! Bà từ xa đến ạ?

           Bằng chất giọng miền Trung bà thều thào trả lời:

           -Phải, Bà từ Nghệ An lên thăm con trai làm việc trên này.

            Tôi hỏi tiếp:

              -Có phải bà muốn sang đường  không ạ?

             Bà trả lời:

             -Đúng như vậy, nhưng xe cộ đi lại đông nên bà không dám sang đường ngay cháu à!

              Nghe bà nói xong,tôi tiếp lời:

             – vậy bà để cháu dẫn qua đường nhé.

              Bà cụ băn khoăn:

           -Vậy phiền cháu vậy.

          Tôi xách hộ bà cái làn và dẫn bà băng qua làn xe đông nghịt. Chỉ vài phút sau tôi và bà đã sang đến vỉa hè đường bên kia. Bà nói:

          -Cám ơn cháu, nếu không có cháu hôm nay chắc bà khó có thể sang đường được

         Tôi nói tiếp:

         -Không có gì đâu bà ạ! cô giáo cháu nói giúp đỡ người khác là nghĩa cử cao đẹp mà mỗi học sinh cần phải làm.

        Nghe nói vậy bà cảm động và đưa cho tôi gói bánh quy. Tôi cám ơn,khước từ rồi xin phép chào bà .Nhìn bà cụ tôi cảm thấy ái ngại,âu lo và luôn tâm niệm mọi sự bình an sẽ đến. Về tới nhà,tuy hơi muộn, tôi rất vui vì mình đã làm được một việc tốt, tuy chỉ là một việc nhỏ nhưng  tôi cũng đã làm đúng  những  gì bố mẹ và cô giáo dạy.

       Trong bữa cơm tối hôm đó tôi kể lại việc mình giúp bà cụ cho bố mẹ nghe. Bố mẹ đều khen tôi. Bằng chất giọng trầm ấm bố tôi nói:” Khi  con người ta làm việc tốt thì lòng sẽ thấy rất vui và muốn làm thêm nhiều việc tốt hơn nữa” Cả nhà cười vui hưởng ứng và tiếp tục với những câu chuyện vui .Sau bữa cơm tối vui vẻ,lòng tôi thật thanh thản.Song hình ảnh ông bà nội bỗng xuất hiện trong tôi.Ước gì ông bà về lại thế giới bên này,để chaú có cơ hội chăm sóc,phụng dưỡng ông bà.

     Trong cuộc sống bộn bề ngày nay,chúng ta cũng vẫn có thể dành ra những cơ hội quan tâm đến cộng đồng.Những hình ảnh vô cảm chắc chắn sẽ mất dần và không tồn tại ở một xã hội văn minh,giàu lòng nhân ái.

    Bình luận

Viết một bình luận