viết 1 bài văn nói về quê hương của mình
dựa vào dàn bài :
MB : quê em ở đâu
– lý do vì sao em được về quê
-về cùng ai
TB : -trước ngày về quê tâm trang : nôn nóng háo hức
-chuẩn bị hành lý + quà quê
– thời gian xuất phát
– phong cảnh hai bên đường :
+ đồng lúa chín vàng ươn
+những hàng cây xanh che bóng mát
+ dòng sông chảy ả thanh bình
-về đến quê gặp gỡ họ hàng
-chào hỏi , hỏi thăm sức khỏe
dùng bửa cơm gia đình
– viếng thăm mộ tổ tiên
– gặp gỡ bạn bề cũ ( tắm sông , bắt cá , trò chuyện )
– ( tự viết thêm )
KB:
-chia tay bịn rịn lưu luyến
-bày tỏ tình yêu quê hương
– hứa hẹn
( CHO TẬN 40 ĐIỂM NÊN LÀM HAY DÙM MK NHA)
Đợt nghỉ hè vừa rồi em được về quê ngoại mình ở Bình Định, cùng gia đình.
Trước ngày về quê một ngày em rất háo hức trong đầu toàn những suy nghĩ:
– Ngày mai mình sẽ ăn gì ta?, về quê thì chơi cái gì cho vui ta?, anh chị hai sẽ cho mình chơi cái gì ta?
Vì rất háo hức nên em đã chuẩn bị hành lý của mình từ rất sớm khí chuẩn bị xong thì cứ sợ thiếu cái này thiếu cái kia nên cứ mở ra, mở vô xem đi, xem lại coi có thiếu cái gì không. Em còn được ba chở đi mua một ít quà đề biếu ông bà ở quê. Khi chuẩn bị xong xuôi khoảng sáu giờ ba mươi phút gia đình em có mặt ở sân bay Tân Sơn Nhất. Khi gần tới nơi em đã nhìn thấy cánh đồng lúa xanh ngát những đồi núi cao ơi là cao, hoàn toàn khác với thành thị mà minh đang sống. Vừa bước xuống máy bay, bác em đã đến đón gia đình em xuống nhà khi đang ngồi trên xe bác em ngước nhìn ra ngoài thấy những bác nông dân đang gieo mạ chuẩn bị cho mùa vụ mới, các cô cậu bé đang thi nhau thả diều,… Khi xuống tới nhà bác em bước vào chào người lớn trong nhà, rồi hỏi thăm sức khỏe gia đình. Khi xong tất cả, em thay đồ rồi cùng ba mẹ ra viếng thăm mộ tổ tiên. Rồi em về nhà bác, ăn một bữa cơm tuy giản dị nhưng đầy tình yêu thương, mọi người cùng nhau nói chuyện vui vẽ làm cho bữa cơm thêm ấm áp. Sau đó anh chị hai em, dẫn em ra bắt cá, thả diều, bắn bi,… Những trò chơi mà trẻ em thành thị dường như đã quên lãng, nên khi chơi những trò chơi đó lúc đầu em cứ từ chối, những sau một hồi anh chị năng nỉ em cũng xuống chơi, chơi một hồi thì ghiền luôn.
Thấm thoát cũng đã tới ngày em phải đi về, khi ngồi trên xe chuẩn bị ra sân bay em cứ ngoáy đầu lại nhiều lưu luyến. Vì nhờ có chuyến đi này em mở mang đầu óc, biết được những việc mà những đứa trẻ thành thị như em đã dần quên lãng. Em rất thích chuyến đi này, em hứa hè năm sau sẽ tiếp tục về đây.
_Học giỏi nhé!!_
mình làm văn ko đc hay nên cho mình xin lỗi