viết 1 bài văn tả cảnh đẹp ở địa phương em

viết 1 bài văn tả cảnh đẹp ở địa phương em

0 bình luận về “viết 1 bài văn tả cảnh đẹp ở địa phương em”

  1. Mỗi một chúng ta, ai cũng có quê hương của mình cả. Quê hương là chùm khế ngọt… Mẹ về nón lá nghiêng che…”. Nơi để lại những kỉ niệm đẹp nhất của cuộc đời. Dẫu có phải đi xa, bao giờ người ta cũng nhớ về quê cha đất tổ.

    Em lớn lên ở vùng chiêm trũng, nơi có cánh đồng thẳng cánh cò bay. Và có lẽ cánh đồng lúa quê em luôn có sức hấp dẫn kéo những người đi xa nghĩ về nơi chôn nhau cắt rốn của mình. Những buổi sáng mùa xuân ra đứng ở đầu làng mà nhìn cánh đồng lúa thì thích thú biết bao! Gió xuân nhẹ thối, sóng nhấp nhô từng đợt, từng đợt đuổi nhau ra mãi xa. Một đàn cò trắng dang rộng đôi cánh bay qua nổi bật trên nền trời xanh thẳm. Nhất là những buổi bà con nông dân đi làm cỏ, cánh đồng rộn lên bao câu ca tiếng hát với những người thanh niên nam nữ. Từng đàn bướm đủ màu sắc sặc sỡ như đùa giỡn với thảm lúa xanh. Vào những ngày mùa lúa chiêm đang chín rộ, nếu ai đứng ở xa nhìn lại sẽ thấy một biển vàng mênh mông chói lọi. Rải rác khắp cánh đồng là cảnh bà con nông dân đang gặt lúa, nón trắng nhấp nhô. Chiều đến khi gió nồm thổi nhẹ, lúa khẽ lay động rì rào như đang thầm thì tâm sự với nhau. Những buổi chiều thu, làn sương phủ trên cánh đồng, trông xa như một màn khói loãng, trắng nhờ nhờ. Sáng ra, màn sương tan đi để lại những giọt sương long lanh trên lá lúa. Đến khi mặt trời lên sưởi ấm cánh đồng, những tia nắng rọi vào hạt sương, tưởng như muôn vàn hạt ngọc li ti, ánh lên những tia sáng muôn màu muôn vẻ trông rất đẹp. Ở xóm em, có những anh chị đi xa, lần nào về thăm quê cũng ra thăm ngắm cánh đồng. Họ say sưa nhìn ngắm những con chim sẻ đi kiếm ăn bay là là trên đồng lúa. Thỉnh thoảng nó đậu hẳn xuống rồi lại bay vút lên trời xanh ríu rít gọi nhau.

    Em yêu mến cánh đồng làng em, yêu mến quê hương em. Nơi đây, em đã sinh ra và lớn lên trên cõi đời này. Giờ đây, vùng chiêm trũng này đã có những cậu “trâu sắt” băng băng chạy ngang cánh đồng. Điện cao thế bừng sáng xóm làng. Cuộc sống đang tràn đầy trên con đường hạnh phúc.

    Bình luận
  2.   Quê hương em có rất nhiều cảnh đẹp. Đây là con đường làng hằng ngày cùng em đến trường, kia là con sông bốn mùa nước chảy hiền hòa. Trong các cảnh đẹp đó, em thích nhất là dòng sông.

      Từ xa nhìn lại, dòng sông giống như một dải lụa màu xanh, ôm lấy cánh đồng. Hai bên bờ sông là hàng tre chắn sóng, bốn mùa xanh mát như những cô thiếu nữ xõa tóc soi mình xuống mặt sông. Mùa này nước sông xanh mát, nhìn rõ cả đáy sông. Những cây rong tóc tiên, rong đuôi mèo đang mềm mại uốn mình trong dòng nước mát. Bên gốc mấy cây rong, họ hàng nhà cá rô đang chơi trò đuổi bắt. Bên mấy tảng đá, lũ tôm đang mải mê chơi búng càng, còn mấy anh cua thi bò ngang. Gió hiu hiu thổi, mặt sông lăn tăn gợn sóng. Mùa giông bão, mặt sông sóng chồm dữ dội, bọt tung trắng xóa, sóng nước vỗ oàm oạp vào hai bên thân đê. Những hôm trời đẹp, mặt sông phản chiếu mây trời xanh biếc. Trên mặt sông, những đám bèo lục bình đang thẫn thờ dạo chơi theo dòng nước, có mấy chị bèo còn điệu đà cài thêm mấy bông hoa màu tím. Mỗi buổi sáng, khi ông mặt trời tung những tia nắng vảng xuống trần gian, mặt sông sáng rực dưới nắng. Những chiếc thuyền chài đi đánh cá sớm đã dăng lưới trắng cả mặt sông. Buổi chiều, dưới bến sông, tiếng hò hét của lũ trẻ đang tập bơi làm vang động cả một quãng sông. Chúng đập nước bì bõm. Lên trên một chút là cây cầu Sồi được đắp bằng bê tông, sơn màu trắng, bắt ngang nối đôi bờ. Từ khi có cây cầu này, bà con đôi bờ đi lại thuận tiện. Xa một chút nữa là bãi sông xanh mát bởi những bãi ngô, bãi khoai. Khi chiều xuống, các ngôi nhà hai bên bờ sông nấu cơm chiều, khói bay nghi ngút.

        Dòng sông mang nước tưới cho cánh đồng quanh năm xanh tốt, mang nước tới cho bà con quê em sinh hoạt. Yêu biết bao con sông Sồi !

    Bình luận

Viết một bình luận