viết 1 bài văn tả người mẹ của em

viết 1 bài văn tả người mẹ của em ai làm nhanh mình cho 5 sao và câu trả lời hay nhất

0 bình luận về “viết 1 bài văn tả người mẹ của em”

  1. Tron gia đình em , em rất yêu quý nhiều người người . Bố thì luôn luôn dạy em học , bà thì kể chuyện cho em nghe mỗi khi đi ngủ . Nhưng người mà quan tâm , hiểu em nhất chính là mẹ em.

    Mẹ em tên là Hoàng Thị Hồng Thủy . Năm nay mẹ đã 35 tuổi rồi nhưng trông mẹ vẫn còn rất trẻ và đẹp . Mẹ có một thân hình cân đối , thon thả đã làm thêm vẻ đẹp của mẹ . Mái tóc mẹ đen óng , dài và mượt . Đôi mắt mẹ đen láy . Khuôn mặt mẹ hình trái xoan , nhìn rất phúc hậu . Mẹ có một làn da ngăm đen vì suốt ngày phải đi làm để nuôi em . Đôi môi trắng hồng , chiếc mũi cao thanh tú.Đôi tay mẹ rám nắng, những ngón tay gầy gầy xương xương. Mẹ mặc những bộ áo bình thường nhưng trông rất đẹp . Mẹ làm nghề kế toán ở công ty Dược phẩm anh quân.Khách nào cũng đến công ty mẹ để mua thuốc vì mẹ bán rất nhiệt tình , không nhăn nhó mặt mũi . Mẹ rất quan tâm đến người khác nên trong xóm, ai ai cũng yêu quý mẹ . Mẹ là một người đảm đang . Ở nhà mẹ thường làm những công việc như : quét nhà , nấu cơm , lau nhà , hút bụi ,…vv Mẹ nấu ăn rất ngon , những món mẹ nấu chưa bao giờ em chê vì đó cũng là mồ hôi công sức do mẹ làm ra .Buổi sáng , mẹ dậy sớm nấu cháo cho bọn em ăn . Buổi chiều , mẹ đi làm về rồi cắm cơm cho cả nhà ăn . Buổi tối , mẹ giặt quần áo và dạy bọn em học bài . Mẹ rất quan tâm đến em , mỗi khi em không hiểu ở chỗ nào mẹ lại bảo ban rất nhẹ nhàng . Mẹ không bao giờ cho chúng em ăn những đồ ăn linh tinh.

    Em rất yêu quý mẹ . Em thầm nghĩ :”mình cần phải ngoan ngoãn , học giỏi để cho mẹ được vui” 

    học tốt , nocopy

    Bình luận
  2.                                                       Bài làm

     

    “Công cha như núi Thái Sơn,
    Nghĩa mẹ như nước trong nguồn chảy ra.”

    Mỗi khi nghe thấy đâu đó vọng lên câu ca dao ấy, lòng tôi lại xao xuyến nhớ về người mẹ thân yêu của mình. Mẹ tôi đã chịu bao nhiêu đớn đau, khổ cực để sinh ra tôi. Và mẹ cũng đã dành cả cuộc đời để săn sóc, dõi theo tôi từng bước trưởng thành. Với tôi, hình ảnh mẹ mãi là hình ảnh đẹp đẽ nhất, thiêng liêng nhất.

    Năm nay, mẹ tôi đã bước qua tuổi 40. Tuy vậy, trông mẹ vẫn còn rất tươi trẻ. Trong mỗi khoảnh khắc quan trọng của cuộc đời, dù buồn dù vui, tôi đều nhớ đến bóng dáng của mẹ. Dáng người mẹ thanh mảnh, làn da trắng đã điểm những nếp nhăn. Mẹ là một người phụ nữ trẻ trung, năng động, nhiệt huyết nhưng đằng sau vẻ tươi tắn đó là sự hi sinh to lớn để nuôi nấng tôi. Cũng chính vị vậy mà đôi bàn tay mẹ chai sạn, gầy gầy, xương xương. Nhưng không hiểu sao tôi lại muốn được ôm ấp, vỗ về trong đôi bàn tay ấm áp đó. Có lẽ, vì đôi bàn tay đó đã chịu bao nhiêu sự vất vả vì tôi chăng? Sự vất vả của mẹ còn thể hiện rất rõ qua những nếp nhăn, vết chân chim trên gương mặt mẹ. Khuôn mặt trái xoan cùng vầng trán cao và đôi lông mày ngang tạo nên nét thanh thoát riêng biệt của mẹ. Mẹ tôi có đôi mắt bồ câu đen láy, ánh lên sự hiền dịu, trìu mến. Nhưng khi tôi chưa vâng lời, đôi mắt ấy lại đượm buồn khó tả. Chiếc mũi mẹ cao dọc dừa, trông hài hòa với những nét vốn có của mẹ. Hình ảnh trên gương mặt mẹ để lại cho tôi ấn tượng sâu sắc nhất chính là nụ cười. Nụ cười của mẹ rạng rỡ chính nhờ khóe miệng nhỏ nhắn, đôi môi trái tim và hàm răng trắng đều tăm tắp. Nụ cười ấy như ánh mặt trời ban mai, ấm áp, thân thiện, chan hòa và đầy tình thương yêu. Khi nào buồn, chỉ cần nhìn vào nụ cười động viên của mẹ, tôi lại có thêm động lực. Đôi lúc, nụ cười ấy lại tan biến, thay vào đó là những giọt nước mắt. Lúc đó, trông mẹ như một bông hoa đang úa dần, buồn đến lạ…! Nên tôi luôn thầm nhủ phải học thật chăm, thật giỏi để giữ mãi nụ cười trên đôi môi mẹ.

    Là một người phụ nữ của gia đình nên tính cách mẹ tôi vừa hiền hậu vừa rất nghiêm khắc. Mẹ thức khuya, dậy sớm để chăm lo cho gia đình từng bữa ăn, giấc ngủ. Mỗi sớm thức dậy, tôi luôn cảm thấy thật hạnh phúc khi được ăn những món ăn mẹ nấu. Mẹ nhanh tay đảo thức ăn trong chảo. Mẹ nêm, nếm cẩn thận rồi múc ra bát, ra đĩa cho tôi. Ngày trước, tôi thường biếng ăn. Mẹ luôn bắt tôi ăn hết. Giờ thì tôi hiểu, mẹ cũng chỉ muốn tôi có sức khỏe tốt mà thôi. Mẹ thường dặn dò, hướng dẫn tôi trong việc học tập.

    Có lẽ, ai trong chúng ta cũng yêu thương nhất người mẹ của mình. Người đã dành một đời để hi sinh vì con cái.

                             

    Bình luận

Viết một bình luận