viết 1 bức thư gửi cho người thân ở xa về tình hình dịch COVID-19 và cách phòng chóng dịch
0 bình luận về “viết 1 bức thư gửi cho người thân ở xa về tình hình dịch COVID-19 và cách phòng chóng dịch”
Em gái yêu dấu của chị!(hoặc Anh)
Lời đầu thư, chị muốn gửi lời hỏi thăm sức khỏe đến em. Đã lâu rồi, chị em mình không dành thời gian để trò chuyện với nhau qua những lá thư tay. Đúng là sự hiện đại của công nghệ đã khiến chúng ta lười đi phải không em? Vậy nên, hôm nay, chị muốn viết cho anh một lá thư để chia sẻ cho em để chia sẻ đôi điều. Chị tin chắc rằng, khi đọc lá thư này, em sẽ cảm nhận được sự trân trọng của chị dành cho em, cũng như có thời gian để suy ngẫm về những điều chị sắp chia sẻ.
Thời điểm chị viết lá thư này là những ngày mà đất nước mình cùng với cả thế giới đang phải đối mặt với đại dịch Covid-19. Một đại dịch khủng khiếp đã cướp đi tính mạng của hàng nghìn người. Nhưng trong cơn đại dịch khủng khiếp này, chị đã học được rất nhiều bài học có ý nghĩa. Đại dịch không chỉ gây ra những thiệt hại về tính mạng con người và lợi ích kinh tế. Hãy thử nhìn theo chiều hướng tích cực, nó cũng để lại cho con người nhiều bài học nhận thức.
Đầu tiên, Covid-19 đã giúp chúng ta nhìn nhận lại thái độ sống của bản thân. Trong cuộc sống, chắc hẳn nhiều người luôn lấy lý do rằng còn rất nhiều thời gian để thực hiện việc này, việc kia để trì hoãn công việc mà mình muốn làm lại. Chỉ khi đại dịch xảy ra và cướp đi tính mạng của quá nhiều người trong phút chốc, con người mới nhận ra, sự sống thật ra quá ngắn ngủi. Thời gian mà chúng ta cho rằng vẫn còn nhiều ấy rồi đến một lúc nào đó sẽ chẳng còn. Từ đó, chúng ta biết trân trọng thời gian hơn, biết cố gắng để sống hết mình.
Em gái yêu quý của chị, có lúc nào em có thấy thời điểm cách ly toàn xã hội đã trôi qua thật vô nghĩa không? Rất nhiều người đã luôn cảm thấy bức bối và khó chịu khi phải ở trong nhà quá nhiều. Họ bị mắc kẹt trong chính ngôi nhà của mình khi không biết phải làm gì trong một ngày. Hoặc họ phải lặp đi lặp lại những công việc giống nhau liên tiếp qua các ngày. Riêng với chị em mình thì không như vậy. Chúng ta đã có những phút giây thật ý nghĩa bên bố mẹ phải không? Em đã có thời gian chơi cờ cùng bố – điều mà em luôn khao khát trước đây, nhưng vì bố quá bận rộn công việc mà không có thời gian chơi cùng em. Còn chị cũng được học hỏi từ mẹ cách làm bánh, nấu ăn. Cả gia đình mình đã có những bữa cơm thật đầm ấm, những phút giây trò chuyện thật vui vẻ. Cách ly xã hội đã giúp mỗi người biết tận hưởng cuộc sống và nhận ra rằng gia đình vô cùng quan trọng. Hạnh phúc đôi khi cũng đến từ những điều giản đơn. Và tình cảm gia đình là điều quan trọng nhất đối với con người.
Cuối cùng, trong đại dịch, chúng ta cũng đã nhận ra được một vấn đề vô cùng quan trọng với thế giới – ô nhiễm môi trường. Nhiều thành phố sau khi tiến hành giãn cách xã hội đã giảm thiểu được lượng ô nhiễm không khí. Nhiều dòng sông cũng trở nên xanh trong hơn. Quan trọng nhất, con người đã nhận thức được tầm quan trọng của thiên nhiên và có ý thức bảo vệ hơn. Vấn đề bảo vệ môi trường là một vấn đề luôn luôn nóng bỏng, nhưng phải trong đại dịch, chúng ta mới ý thức về nó hơn.
Còn rất nhiều bài học mà chị đã nhận ra sau đại dịch, nhưng trên đây là những điều quý giá nhất. Chị hy vọng, khi đọc lá thứ này, em sẽ hiểu được những điều mà chị muốn chia sẻ.
Cuối thư, chị chúc em học tập thật tốt, nhớ nghiêm túc chấp hành các biện pháp phòng dịch. Chị và em hãy cùng đặt niềm tin vào đất nước với quyết tâm chiến thắng đại dịch.
Dạo gần đây,dịch covid-19 đang hoàng hành khắp nơi,nó khiến cho bao nhiêu sinh mạng tội nghiệp đã từ giã cõi đời chỉ vì chưa có vắc xin,nhiều thứ cũng vì vậy mà đình trệ lại,chả hạn như là nền kinh tế của thế giới đang giảm mạnh,tỷ lệ thất nghiệp tăng cao,thậm chị,các công ty cũng lần lượt phá sản vì không có đủ vốn.Ở Việt Nam,do sự tận tình và phát hiện nhanh chóng,Việt Nam đã hạn chế lại được các ca nhiễm nhưng mà các ngành du lịch hay các ngành công nghiệp cũng bị tổn thất nghiêm trọng.Các trường học cũng phải nghỉ,chắc chẳn các học sinh ai cũng vui vì được nghỉ thêm,con lúc đầu cũng vậy,lúc được nghỉ lúc nào con cũng chơi, không chịu học hành,cho tới khi con phát hiện ra,khuôn mặt của mẹ và bố đã có những nếp nhăn từ bao giờ.Lúc bấy giờ con mới biết hóa ra khi con đang chơi,mọi người đã phải làm việc quần quật như thế nào.Con cũng nhận ra, công ty của bố cũng bị ảnh hưởng nghiêm trọng nhưng bố vẫn cho con đi học và cho con tiền,một mình bố thôi cũng đã phải chịu biết bao cực khổ,con cũng nhận mẹ lúc nào cũng bận rộn để khôi phục lại nền kinh tế nhưng mẹ vẫn bỏ ra thời gian cho con.Lúc này,con mới cảm thấy bố mẹ thật đáng kính,rồi tới tháng 4,trường cho học online,con cũng sẵn sàng tham gia mà không bỏ một buổi học nào.Con biết rằng mình phải cố gắng nhiều,giờ đây khi đang ngồi viết lá thư này,thì đại dịch cũng đã dươc kiểm soát,nhưng con vẫn chăm chỉ học tập vì con sợ,lỡ đâu sau này đại dịch bùng phát,con không được đi học để gặp các bạn nữa thì sao.Thôi lá thư đã dài,con chỉ mong rằng đại dịch có thể sớm kết thúc để mọi người có thể an tâm làm việc và học hành mà không sợ đại dịch sẽ bùng phát bất cứ lúc nào
Em gái yêu dấu của chị!(hoặc Anh)
Lời đầu thư, chị muốn gửi lời hỏi thăm sức khỏe đến em. Đã lâu rồi, chị em mình không dành thời gian để trò chuyện với nhau qua những lá thư tay. Đúng là sự hiện đại của công nghệ đã khiến chúng ta lười đi phải không em? Vậy nên, hôm nay, chị muốn viết cho anh một lá thư để chia sẻ cho em để chia sẻ đôi điều. Chị tin chắc rằng, khi đọc lá thư này, em sẽ cảm nhận được sự trân trọng của chị dành cho em, cũng như có thời gian để suy ngẫm về những điều chị sắp chia sẻ.
Thời điểm chị viết lá thư này là những ngày mà đất nước mình cùng với cả thế giới đang phải đối mặt với đại dịch Covid-19. Một đại dịch khủng khiếp đã cướp đi tính mạng của hàng nghìn người. Nhưng trong cơn đại dịch khủng khiếp này, chị đã học được rất nhiều bài học có ý nghĩa. Đại dịch không chỉ gây ra những thiệt hại về tính mạng con người và lợi ích kinh tế. Hãy thử nhìn theo chiều hướng tích cực, nó cũng để lại cho con người nhiều bài học nhận thức.
Đầu tiên, Covid-19 đã giúp chúng ta nhìn nhận lại thái độ sống của bản thân. Trong cuộc sống, chắc hẳn nhiều người luôn lấy lý do rằng còn rất nhiều thời gian để thực hiện việc này, việc kia để trì hoãn công việc mà mình muốn làm lại. Chỉ khi đại dịch xảy ra và cướp đi tính mạng của quá nhiều người trong phút chốc, con người mới nhận ra, sự sống thật ra quá ngắn ngủi. Thời gian mà chúng ta cho rằng vẫn còn nhiều ấy rồi đến một lúc nào đó sẽ chẳng còn. Từ đó, chúng ta biết trân trọng thời gian hơn, biết cố gắng để sống hết mình.
Em gái yêu quý của chị, có lúc nào em có thấy thời điểm cách ly toàn xã hội đã trôi qua thật vô nghĩa không? Rất nhiều người đã luôn cảm thấy bức bối và khó chịu khi phải ở trong nhà quá nhiều. Họ bị mắc kẹt trong chính ngôi nhà của mình khi không biết phải làm gì trong một ngày. Hoặc họ phải lặp đi lặp lại những công việc giống nhau liên tiếp qua các ngày. Riêng với chị em mình thì không như vậy. Chúng ta đã có những phút giây thật ý nghĩa bên bố mẹ phải không? Em đã có thời gian chơi cờ cùng bố – điều mà em luôn khao khát trước đây, nhưng vì bố quá bận rộn công việc mà không có thời gian chơi cùng em. Còn chị cũng được học hỏi từ mẹ cách làm bánh, nấu ăn. Cả gia đình mình đã có những bữa cơm thật đầm ấm, những phút giây trò chuyện thật vui vẻ. Cách ly xã hội đã giúp mỗi người biết tận hưởng cuộc sống và nhận ra rằng gia đình vô cùng quan trọng. Hạnh phúc đôi khi cũng đến từ những điều giản đơn. Và tình cảm gia đình là điều quan trọng nhất đối với con người.
Cuối cùng, trong đại dịch, chúng ta cũng đã nhận ra được một vấn đề vô cùng quan trọng với thế giới – ô nhiễm môi trường. Nhiều thành phố sau khi tiến hành giãn cách xã hội đã giảm thiểu được lượng ô nhiễm không khí. Nhiều dòng sông cũng trở nên xanh trong hơn. Quan trọng nhất, con người đã nhận thức được tầm quan trọng của thiên nhiên và có ý thức bảo vệ hơn. Vấn đề bảo vệ môi trường là một vấn đề luôn luôn nóng bỏng, nhưng phải trong đại dịch, chúng ta mới ý thức về nó hơn.
Còn rất nhiều bài học mà chị đã nhận ra sau đại dịch, nhưng trên đây là những điều quý giá nhất. Chị hy vọng, khi đọc lá thứ này, em sẽ hiểu được những điều mà chị muốn chia sẻ.
Cuối thư, chị chúc em học tập thật tốt, nhớ nghiêm túc chấp hành các biện pháp phòng dịch. Chị và em hãy cùng đặt niềm tin vào đất nước với quyết tâm chiến thắng đại dịch.
Chị gái( hoặcAnh) của em.
(Viết tên bạn vô đây)
Nhớ đánh giá tốt cho mình nha
Gửi mẹ thân yêu của con!
Dạo gần đây,dịch covid-19 đang hoàng hành khắp nơi,nó khiến cho bao nhiêu sinh mạng tội nghiệp đã từ giã cõi đời chỉ vì chưa có vắc xin,nhiều thứ cũng vì vậy mà đình trệ lại,chả hạn như là nền kinh tế của thế giới đang giảm mạnh,tỷ lệ thất nghiệp tăng cao,thậm chị,các công ty cũng lần lượt phá sản vì không có đủ vốn.Ở Việt Nam,do sự tận tình và phát hiện nhanh chóng,Việt Nam đã hạn chế lại được các ca nhiễm nhưng mà các ngành du lịch hay các ngành công nghiệp cũng bị tổn thất nghiêm trọng.Các trường học cũng phải nghỉ,chắc chẳn các học sinh ai cũng vui vì được nghỉ thêm,con lúc đầu cũng vậy,lúc được nghỉ lúc nào con cũng chơi, không chịu học hành,cho tới khi con phát hiện ra,khuôn mặt của mẹ và bố đã có những nếp nhăn từ bao giờ.Lúc bấy giờ con mới biết hóa ra khi con đang chơi,mọi người đã phải làm việc quần quật như thế nào.Con cũng nhận ra, công ty của bố cũng bị ảnh hưởng nghiêm trọng nhưng bố vẫn cho con đi học và cho con tiền,một mình bố thôi cũng đã phải chịu biết bao cực khổ,con cũng nhận mẹ lúc nào cũng bận rộn để khôi phục lại nền kinh tế nhưng mẹ vẫn bỏ ra thời gian cho con.Lúc này,con mới cảm thấy bố mẹ thật đáng kính,rồi tới tháng 4,trường cho học online,con cũng sẵn sàng tham gia mà không bỏ một buổi học nào.Con biết rằng mình phải cố gắng nhiều,giờ đây khi đang ngồi viết lá thư này,thì đại dịch cũng đã dươc kiểm soát,nhưng con vẫn chăm chỉ học tập vì con sợ,lỡ đâu sau này đại dịch bùng phát,con không được đi học để gặp các bạn nữa thì sao.Thôi lá thư đã dài,con chỉ mong rằng đại dịch có thể sớm kết thúc để mọi người có thể an tâm làm việc và học hành mà không sợ đại dịch sẽ bùng phát bất cứ lúc nào
.Con gái của mẹ
Nguyệt