0 bình luận về “Viết 1 đoạn văn có sử dụng biện pháp nói quá”
Trời đã về buổi chiều, bầu trời trở lên u ám như màu vàng đậm, báo hiệu một cơn mưa to đã đến. Mọi người nhanh chóng xu dọn vào để tránh cơn mưa bão kia. Tôi vội vàng đi xu quần áo, mẹ tôi chạy ra ngoài sân xu mấy lia cá mới phơi vào. Em trai tôi thì cũng nhanh nhảu đứng cổ vũ anh trai. Mọi việc vừa xong thì cơn mưa to cũng trút xuống. Mưa to đổ xuống ầm ầm như có cả biển nước từ trên trời hắt xuống. Mọi người đều hết sức lo lắng cho bố tôi. Bố tôi đang trên đường đi làm về. Mẹ tôi nhấc điện thoại gọi điện cho bố nhưng đầu kia mãi không có ai nhấc máy. Mẹ như ngồi trên đống lửa, cứ đi đi lại lại trong nhà. Tôi đến an ủi mẹ tôi, mẹ đừng lo chắc mưa to quá bố không nghe thấy điện thoại đâu. Nói thế thôi, tôi cũng lo lắng không kém mẹ, cơn mưa vẫn chưa có dấu hiệu giảm sút, những tia sét vẫn cắt ngang bầu trời, không chịu buông tha một ai. Đang cuộn trong dòng suy nghĩ , tôi đã thấy ai về trước cửa, lòng tôi bỗng vui như có hội, tôi chạy ra đón bố, đỡ cặp cho bố. Thật may mắn, bố tôi đã không bị cơn mưa ki quật ngã. Gia đình tôi là như thế đấy, mọi người đều hết sức yêu thương nhau, không bao giờ có thể bỏ mặc nhau được nữa.!!!
Hôm nay có giờ kiểm tra 15 phút môn Toán, cô giáo coi rất chặt khiến chúng tôi không thể trao đổi được. Tôi vò đầu vì bài quá khó đối với một đứa học bình thường như tôi. Đang loay hoay khôgn biết làm thế nào thì tôi chợt để ý thấy Linh, đứa bạn ngồi kế bên tôi đã làm xong bài rồi. Dường như nó chỉ cần đọc đề xong rồi làm luôn, chớp mắt một cái đã làm xong. Tôi thấy thật ngưỡng mộ bạn ấy vì bạn vừa học giỏi vừa chăm ngoan.
Trời đã về buổi chiều, bầu trời trở lên u ám như màu vàng đậm, báo hiệu một cơn mưa to đã đến. Mọi người nhanh chóng xu dọn vào để tránh cơn mưa bão kia. Tôi vội vàng đi xu quần áo, mẹ tôi chạy ra ngoài sân xu mấy lia cá mới phơi vào. Em trai tôi thì cũng nhanh nhảu đứng cổ vũ anh trai. Mọi việc vừa xong thì cơn mưa to cũng trút xuống. Mưa to đổ xuống ầm ầm như có cả biển nước từ trên trời hắt xuống. Mọi người đều hết sức lo lắng cho bố tôi. Bố tôi đang trên đường đi làm về. Mẹ tôi nhấc điện thoại gọi điện cho bố nhưng đầu kia mãi không có ai nhấc máy. Mẹ như ngồi trên đống lửa, cứ đi đi lại lại trong nhà. Tôi đến an ủi mẹ tôi, mẹ đừng lo chắc mưa to quá bố không nghe thấy điện thoại đâu. Nói thế thôi, tôi cũng lo lắng không kém mẹ, cơn mưa vẫn chưa có dấu hiệu giảm sút, những tia sét vẫn cắt ngang bầu trời, không chịu buông tha một ai. Đang cuộn trong dòng suy nghĩ , tôi đã thấy ai về trước cửa, lòng tôi bỗng vui như có hội, tôi chạy ra đón bố, đỡ cặp cho bố. Thật may mắn, bố tôi đã không bị cơn mưa ki quật ngã. Gia đình tôi là như thế đấy, mọi người đều hết sức yêu thương nhau, không bao giờ có thể bỏ mặc nhau được nữa.!!!
Hôm nay có giờ kiểm tra 15 phút môn Toán, cô giáo coi rất chặt khiến chúng tôi không thể trao đổi được. Tôi vò đầu vì bài quá khó đối với một đứa học bình thường như tôi. Đang loay hoay khôgn biết làm thế nào thì tôi chợt để ý thấy Linh, đứa bạn ngồi kế bên tôi đã làm xong bài rồi. Dường như nó chỉ cần đọc đề xong rồi làm luôn, chớp mắt một cái đã làm xong. Tôi thấy thật ngưỡng mộ bạn ấy vì bạn vừa học giỏi vừa chăm ngoan.