Viết 1 đoạn văn có sử dụng yếu tố thiên nhiên để làm nền cho tâm trạng.
0 bình luận về “Viết 1 đoạn văn có sử dụng yếu tố thiên nhiên để làm nền cho tâm trạng.”
Ngồi trong căn phòng tối ngột ngạt khiến tôi không thể thoát khỏi những đau đớn quằn quại trong tâm can. Vùng dậy và đạp xe thật nhanh đến cánh đồng lúa cách nhà không xa, cả thế giới trogn tôi lúc ấy như đang được rộng mở. Thì ra, trong những phút giây bế tắc, sự giải thoát của tâm trạng không phải một cái gì đó quá cao siêu mà nó ở chính bản thân ta. Sự mênh mông vô tận của cánh đồng lúa, hương lúa thơm dịu nhẹ làm tôi bình tĩnh lại trong những hỗn độn vô bờ của cuộc sống. Nếu tôi cứ mãi quẩn quanh, cứ mãi tầm thường, thì dù có hàng nghìn cánh đồng, hành nghìn cảnh vật cũng chẳng giải thoát tôi khỏi những góc khuât u tối. Tôi tự hỏi bông lúa kia liệu có bao giờ buồn bã vì cả cuộc đời nó cũng chỉ là vài tháng ngắn ngủi, kết hạt rồi trở thành một đống rơm sớm tiêu tàn trong căn bếp nhỏ. Ừ nhỉ! Ít ra bông lúa ấy còn vô vàn hữu ích, phút giây bông lúa ấy vùi mình trong biển lửa cũng là một thứ tro tàn rực rỡ. Còn tôi, chỉ có thể đứng đây cùng với không gian hoang vắng này! Gió thổi thật mạnh, gió làm xao động những bông lúa chín vàng và thổi cái rét lạnh vào lòng tôi trong những băn khoăn của ngã tư cuộc đời!
Ngồi trong căn phòng tối ngột ngạt khiến tôi không thể thoát khỏi những đau đớn quằn quại trong tâm can. Vùng dậy và đạp xe thật nhanh đến cánh đồng lúa cách nhà không xa, cả thế giới trogn tôi lúc ấy như đang được rộng mở. Thì ra, trong những phút giây bế tắc, sự giải thoát của tâm trạng không phải một cái gì đó quá cao siêu mà nó ở chính bản thân ta. Sự mênh mông vô tận của cánh đồng lúa, hương lúa thơm dịu nhẹ làm tôi bình tĩnh lại trong những hỗn độn vô bờ của cuộc sống. Nếu tôi cứ mãi quẩn quanh, cứ mãi tầm thường, thì dù có hàng nghìn cánh đồng, hành nghìn cảnh vật cũng chẳng giải thoát tôi khỏi những góc khuât u tối. Tôi tự hỏi bông lúa kia liệu có bao giờ buồn bã vì cả cuộc đời nó cũng chỉ là vài tháng ngắn ngủi, kết hạt rồi trở thành một đống rơm sớm tiêu tàn trong căn bếp nhỏ. Ừ nhỉ! Ít ra bông lúa ấy còn vô vàn hữu ích, phút giây bông lúa ấy vùi mình trong biển lửa cũng là một thứ tro tàn rực rỡ. Còn tôi, chỉ có thể đứng đây cùng với không gian hoang vắng này! Gió thổi thật mạnh, gió làm xao động những bông lúa chín vàng và thổi cái rét lạnh vào lòng tôi trong những băn khoăn của ngã tư cuộc đời!