Viết 1 đoạn văn khoảng từ 15-20 dòng kể về một tuổi thơ của em(Có sử dụng yếu tố miêu tả và biểu cảm)
cần gấp
0 bình luận về “Viết 1 đoạn văn khoảng từ 15-20 dòng kể về một tuổi thơ của em(Có sử dụng yếu tố miêu tả và biểu cảm)
cần gấp”
Ai trong chúng ta chắc cũng đã từng trải qua quãng thời gian tuổi thơ đẹp đẽ, bình yên đầy kỉ niệm đáng nhớ ? Tôi cũng vậy , cũng có một tuổi thơ vô cùng đẹp đẽ. Tuổi thơ tôi là chuỗi những kỉ niệm đẹp đẽ, êm đềm mà mỗi lần nghĩ lại bỗng bật cười về sự hồn nhiên đó , nhớ đến mà tim cũng cảm thấy mềm mại.. Tôi xin kể cho các bạn nghe về một kỉ niệm mà tôi nhớ mãi đến bây giờ . Hôm ấy là một buổi đầu hè, tôi cùng với lũ bạn sau khi xới đất trồng cây ( ngắt nhánh cây cắm vào bùn sau cơn mưa) với mong muốn sau này chúng tôi lớn cây sẽ mọc cao cao như chúng tôi vậy, thì rủ nhau ra sông chơi. Mặt nước sau mưa dâng cao, những con cá lác bám vào ven sông ngoi lên , hiếu kì chúng tôi đã bắt lên chơi. Chơi chán rồi chúng tôi lại nảy ra ý định bắt cá nấu riêu . Thế là chúng tôi thi nhau bắt. Khổ nỗi cá nhỏ mà lại nhảy rất nhanh , sau một thời gian loay hoay chúng tôi chỉ bắt được mấy con cá nhỏ. Thế là chúng tôi nghĩ ít thế này thì không đủ ăn vậy nên chúng tôi đã thống nhất ý kiến là chôn cá dưới đất để dịp khác bắt tiếp ăn một thể. Mấy hôm sau chúng tôi lại bắt tiếp một “mẻ” cá tiếp nhưng đào lại mẻ đầu lên lại không thấy gì. Lúc ấy chúng tôi đã rất tức giận , truy hỏi nhau, giận dỗi nhau , không chơi với nhau vì nghĩ bên trong có kẻ phản bội lén lút đào cá lên ăn.. Giận nhau mấy ngày rồi lại làm lành với nhau nhưng kẻ phản bội thì lại không tìm ra được . Mãi sau này mời biết cá chôn dưới đất sẽ bị phân huỷ.. Giờ cứ ngồi nói chuyện với nhau kỉ niệm lại ùa về , bật cười vì sự hồn nhiên của bản thân lúc nhỏ.
Ai trong chúng ta chắc cũng đã từng trải qua quãng thời gian tuổi thơ đẹp đẽ, bình yên đầy kỉ niệm đáng nhớ ? Tôi cũng vậy , cũng có một tuổi thơ vô cùng đẹp đẽ. Tuổi thơ tôi là chuỗi những kỉ niệm đẹp đẽ, êm đềm mà mỗi lần nghĩ lại bỗng bật cười về sự hồn nhiên đó , nhớ đến mà tim cũng cảm thấy mềm mại.. Tôi xin kể cho các bạn nghe về một kỉ niệm mà tôi nhớ mãi đến bây giờ . Hôm ấy là một buổi đầu hè, tôi cùng với lũ bạn sau khi xới đất trồng cây ( ngắt nhánh cây cắm vào bùn sau cơn mưa) với mong muốn sau này chúng tôi lớn cây sẽ mọc cao cao như chúng tôi vậy, thì rủ nhau ra sông chơi. Mặt nước sau mưa dâng cao, những con cá lác bám vào ven sông ngoi lên , hiếu kì chúng tôi đã bắt lên chơi. Chơi chán rồi chúng tôi lại nảy ra ý định bắt cá nấu riêu . Thế là chúng tôi thi nhau bắt. Khổ nỗi cá nhỏ mà lại nhảy rất nhanh , sau một thời gian loay hoay chúng tôi chỉ bắt được mấy con cá nhỏ. Thế là chúng tôi nghĩ ít thế này thì không đủ ăn vậy nên chúng tôi đã thống nhất ý kiến là chôn cá dưới đất để dịp khác bắt tiếp ăn một thể. Mấy hôm sau chúng tôi lại bắt tiếp một “mẻ” cá tiếp nhưng đào lại mẻ đầu lên lại không thấy gì. Lúc ấy chúng tôi đã rất tức giận , truy hỏi nhau, giận dỗi nhau , không chơi với nhau vì nghĩ bên trong có kẻ phản bội lén lút đào cá lên ăn.. Giận nhau mấy ngày rồi lại làm lành với nhau nhưng kẻ phản bội thì lại không tìm ra được . Mãi sau này mời biết cá chôn dưới đất sẽ bị phân huỷ.. Giờ cứ ngồi nói chuyện với nhau kỉ niệm lại ùa về , bật cười vì sự hồn nhiên của bản thân lúc nhỏ.