viết 1 đoạn văn nêu cảm nhận của em về quan phụ mẫu trong văn bản “Sống chết mặc bay”
0 bình luận về “viết 1 đoạn văn nêu cảm nhận của em về quan phụ mẫu trong văn bản “Sống chết mặc bay””
Quan phụ mẫu trong văn bản: “Sống chết mặc bay” của Phạm Duy Tốn là kẻ lòng lang dạ thú, vô trách nhiệm đến táng tận lương tâm khiến em cảm thấy rất phẫn nộ. Hắn là một tên quan vô trách nhiệm: Nhân dân đang đối mặt với tình cảnh khó khăn: hộ đê từ chiều tới khuya, ai cũng dùng hết sức để chống chọi với thiên tai đang chuẩn bị giáng xuống – đê sắp vỡ. Nhiệm vụ của quan lại phải là giúp nhân dân thoát khỏi tình cảnh khó khăn, thế nhưng quan hộ đê lại ngồi trong đình cao, vững chãi, an toàn chơi tổ tôm và tận hưởng sự sung sướng. Hắn uy nghi, ngồi chễm chệ, tay trái dựa gối xếp, chân phải duỗi thẳng ra để cho tên người nhà quỳ ở đất mà gãi; bên cạnh hắn có bát yến hấp đường phèn, tráp đồi mồi, trầu vàng, ống thuốc bạc, đồng hồ vàng, dao chuôi ngà, toàn những đồ dùng đắt tiền, sang trọng. Sau khi xơi bát yến, hắn còn ngồi khểnh vuốt râu, rung đùi. Không chỉ vô trách nhiệm, hắn còn là một viên quan hống hách, ăn chơi sa đọa và rất vô lương tâm. Sự vô trách nhiệm của quan được đẩy lên cao đến mức táng tận lương tâm: Khi có người báo có thể đê vỡ, hắn đã cau mặt gắt “Mặc kệ” và tiếp tục chơi bài. Khi có người chạy vào báo đê đã vỡ, tiếng người ầm ĩ, tiếng nước chảy xiết, gà, chó, trâu, bò kêu vang tứ phía, hắn đỏ mặt tía tai mà quát, dọa: cắt cổ, bỏ tù rồi thản nhiên chơi tiếp. Hắn hả hê sung sướng vì ù được bài mà không mảy may quan tâm tới thảm cảnh đê vỡ: nhà cửa trôi băng, lúa má ngập hết; kẻ sống không chỗ ở, kẻ chết không chỗ chôn… Thật là một tên quan vô lương tâm, độc ác! Bằng bút pháp tương phản tăng cấp, tác giả Phạm Duy Tốn đã lột trần bản chất ăn chơi sa đọa, vô trách nhiệm của viên quan, đồng thời, ông cũng bộc lộ lòng cảm thương, xót xa trước thảm cảnh nhân dân lao động do thiên tai và chính tội ác của kẻ cầm quyền lòng lang dạ thú.
Qua văn bản “Sống chết mặc bay” em thấy được một tên quan phụ mẫu có thái độ thờ ơ, vô trách nhiệm đối với người dân. Ngoài kia biết bao nhiêu sinh mạng đang đối mặt với nguy hiểm, gồng gánh hết sức lực để bảo vệ ngôi lòng và con đê ngăn lũ. Còn trái ngược với cảnh người dân mệt nhọc ấy là cảnh nhưng tên quan ngồi chơi bài trong đình mà không hề quan tâm đến người dân. Đó là hình hài của viên quan ăn chơi, sa đọa, chỉ lo hưởng thụ cho bản thân, đối ngược hoàn toàn với những con người ướt như chuột lột, đang gào thét, rầu rĩ, tuyệt vọng giữa mưa bão. Tên quan phụ mẫu mặc dù là đi hộ đê, công việc là phụ người dân ngăn lũ mà trong người hăn smang đi bao đồ quý gá, đồ như đi chơi không giống với một người quan đi hộ đê. Nào thì đồng hồ vàng, nào dao chuôi ngà, tăm bông, ngoáy tai, ví thuốc,… Người hầu kẻ hạ chực trong đình, tên quan phụ mẫu xơi xong bát yên hấp đường phèn thì lại ngồi chễm chệ chơi bài. Sự vô trách nhiệm của tên lòng lang dạ sói đã dẫn đến hậu quả thảm sầu cho người dân. Đúng là một tên quan phụ mẫu lòng lang dạ sói, vô nhân tính và không có trách nhiệm.
Quan phụ mẫu trong văn bản: “Sống chết mặc bay” của Phạm Duy Tốn là kẻ lòng lang dạ thú, vô trách nhiệm đến táng tận lương tâm khiến em cảm thấy rất phẫn nộ. Hắn là một tên quan vô trách nhiệm: Nhân dân đang đối mặt với tình cảnh khó khăn: hộ đê từ chiều tới khuya, ai cũng dùng hết sức để chống chọi với thiên tai đang chuẩn bị giáng xuống – đê sắp vỡ. Nhiệm vụ của quan lại phải là giúp nhân dân thoát khỏi tình cảnh khó khăn, thế nhưng quan hộ đê lại ngồi trong đình cao, vững chãi, an toàn chơi tổ tôm và tận hưởng sự sung sướng. Hắn uy nghi, ngồi chễm chệ, tay trái dựa gối xếp, chân phải duỗi thẳng ra để cho tên người nhà quỳ ở đất mà gãi; bên cạnh hắn có bát yến hấp đường phèn, tráp đồi mồi, trầu vàng, ống thuốc bạc, đồng hồ vàng, dao chuôi ngà, toàn những đồ dùng đắt tiền, sang trọng. Sau khi xơi bát yến, hắn còn ngồi khểnh vuốt râu, rung đùi. Không chỉ vô trách nhiệm, hắn còn là một viên quan hống hách, ăn chơi sa đọa và rất vô lương tâm. Sự vô trách nhiệm của quan được đẩy lên cao đến mức táng tận lương tâm: Khi có người báo có thể đê vỡ, hắn đã cau mặt gắt “Mặc kệ” và tiếp tục chơi bài. Khi có người chạy vào báo đê đã vỡ, tiếng người ầm ĩ, tiếng nước chảy xiết, gà, chó, trâu, bò kêu vang tứ phía, hắn đỏ mặt tía tai mà quát, dọa: cắt cổ, bỏ tù rồi thản nhiên chơi tiếp. Hắn hả hê sung sướng vì ù được bài mà không mảy may quan tâm tới thảm cảnh đê vỡ: nhà cửa trôi băng, lúa má ngập hết; kẻ sống không chỗ ở, kẻ chết không chỗ chôn… Thật là một tên quan vô lương tâm, độc ác! Bằng bút pháp tương phản tăng cấp, tác giả Phạm Duy Tốn đã lột trần bản chất ăn chơi sa đọa, vô trách nhiệm của viên quan, đồng thời, ông cũng bộc lộ lòng cảm thương, xót xa trước thảm cảnh nhân dân lao động do thiên tai và chính tội ác của kẻ cầm quyền lòng lang dạ thú.
Bài Làm :
Qua văn bản “Sống chết mặc bay” em thấy được một tên quan phụ mẫu có thái độ thờ ơ, vô trách nhiệm đối với người dân. Ngoài kia biết bao nhiêu sinh mạng đang đối mặt với nguy hiểm, gồng gánh hết sức lực để bảo vệ ngôi lòng và con đê ngăn lũ. Còn trái ngược với cảnh người dân mệt nhọc ấy là cảnh nhưng tên quan ngồi chơi bài trong đình mà không hề quan tâm đến người dân. Đó là hình hài của viên quan ăn chơi, sa đọa, chỉ lo hưởng thụ cho bản thân, đối ngược hoàn toàn với những con người ướt như chuột lột, đang gào thét, rầu rĩ, tuyệt vọng giữa mưa bão. Tên quan phụ mẫu mặc dù là đi hộ đê, công việc là phụ người dân ngăn lũ mà trong người hăn smang đi bao đồ quý gá, đồ như đi chơi không giống với một người quan đi hộ đê. Nào thì đồng hồ vàng, nào dao chuôi ngà, tăm bông, ngoáy tai, ví thuốc,… Người hầu kẻ hạ chực trong đình, tên quan phụ mẫu xơi xong bát yên hấp đường phèn thì lại ngồi chễm chệ chơi bài. Sự vô trách nhiệm của tên lòng lang dạ sói đã dẫn đến hậu quả thảm sầu cho người dân. Đúng là một tên quan phụ mẫu lòng lang dạ sói, vô nhân tính và không có trách nhiệm.