Viết 1 đoạn văn nghị luận về lòng khoan dung sử dụng lời dẫn trực tiếp và phương tiện liên kết câu
0 bình luận về “Viết 1 đoạn văn nghị luận về lòng khoan dung sử dụng lời dẫn trực tiếp và phương tiện liên kết câu”
Khoan dung từ xưa đến nay luôn là một đức tính tốt đẹp, là truyền thống quý báu của con người Việt Nam, thể hiện tinh thần tương thân tương ái, tấm lòng độ lượng, cao cả của mỗi cá nhân dành cho người khác. Khoan dung là sự tha thứ, mở lòng bỏ qua những lỗi lầm của người khác khi họ nhận ra cái sai và có mong muốn được sửa sai. Xưa có câu rằng: “Đánh kẻ chạy đi chứ không ai đánh người chạy lại”, rất phù hợp để nói về trường hợp này. Tâm lý con người vốn yếu đuối, luôn khao khát được sự che chở và bao dung nhưng một khi không cảm nhận được điều ấy từ mọi người xung quanh họ sẽ đâm ra mặc cảm, chán ghét xã hội, cho rằng cả thế giới đang chống lại mình mà làm ra những hành động còn sai lầm hơn trước đó. Lòng khoan dung trước hết là khiến cho người phạm sai lầm có cơ hội sửa chữa, khiến họ được phép làm lại, sau đó là khiến cho mỗi chúng ta có cảm giác vui vẻ, sống có tình thương, ý nghĩa, thấy cuộc sống tươi đẹp, tấm lòng trở nên bao la, trắc ẩn hơn cả. Người không có tấm lòng bao dung, tha thứ lỗi lầm cho người khác trái lại là người ích kỷ, nhỏ nhen, quá để ý chi li, họ không nhìn nhận được những lợi ích tốt đẹp mà lòng khoan dung đem lại cho người khác và cho chính bản thân họ. Họ luôn sống trong suy nghĩ bảo thủ, cố chấp, cái tôi cá nhân lớn, cho phép bản thân được phạm sai lầm, mong muốn được người khác khoan dung nhưng lại không hề chấp nhận những sai lầm có thể sửa chữa của người khác. Đó là một tính xấu cần sửa đổi, bởi sống như vậy thì chúng ta chỉ có thể sống một mình chứ chẳng thể nào chung sống với mọi người, bởi như đã đề cập con người rồi ai cũng sẽ mắc phải lỗi lầm dù lớn dù nhỏ trong cả cuộc đời, đó là thứ tất yếu khó tránh khỏi.
Khoan dung từ xưa đến nay luôn là một đức tính tốt đẹp, là truyền thống quý báu của con người Việt Nam, thể hiện tinh thần tương thân tương ái, tấm lòng độ lượng, cao cả của mỗi cá nhân dành cho người khác. Khoan dung là sự tha thứ, mở lòng bỏ qua những lỗi lầm của người khác khi họ nhận ra cái sai và có mong muốn được sửa sai. Xưa có câu rằng: “Đánh kẻ chạy đi chứ không ai đánh người chạy lại”, rất phù hợp để nói về trường hợp này. Tâm lý con người vốn yếu đuối, luôn khao khát được sự che chở và bao dung nhưng một khi không cảm nhận được điều ấy từ mọi người xung quanh họ sẽ đâm ra mặc cảm, chán ghét xã hội, cho rằng cả thế giới đang chống lại mình mà làm ra những hành động còn sai lầm hơn trước đó. Lòng khoan dung trước hết là khiến cho người phạm sai lầm có cơ hội sửa chữa, khiến họ được phép làm lại, sau đó là khiến cho mỗi chúng ta có cảm giác vui vẻ, sống có tình thương, ý nghĩa, thấy cuộc sống tươi đẹp, tấm lòng trở nên bao la, trắc ẩn hơn cả. Người không có tấm lòng bao dung, tha thứ lỗi lầm cho người khác trái lại là người ích kỷ, nhỏ nhen, quá để ý chi li, họ không nhìn nhận được những lợi ích tốt đẹp mà lòng khoan dung đem lại cho người khác và cho chính bản thân họ. Họ luôn sống trong suy nghĩ bảo thủ, cố chấp, cái tôi cá nhân lớn, cho phép bản thân được phạm sai lầm, mong muốn được người khác khoan dung nhưng lại không hề chấp nhận những sai lầm có thể sửa chữa của người khác. Đó là một tính xấu cần sửa đổi, bởi sống như vậy thì chúng ta chỉ có thể sống một mình chứ chẳng thể nào chung sống với mọi người, bởi như đã đề cập con người rồi ai cũng sẽ mắc phải lỗi lầm dù lớn dù nhỏ trong cả cuộc đời, đó là thứ tất yếu khó tránh khỏi.