viết 1 đoạn văn quy nạp nêu cảm nhận về 2 đoạn thơ đầu của bài thơ về tiểu đội xe không kính
0 bình luận về “viết 1 đoạn văn quy nạp nêu cảm nhận về 2 đoạn thơ đầu của bài thơ về tiểu đội xe không kính”
Hình ảnh những chiếc xe không kính hiện lên 1 cách trần trụi nhất “Bom giật, bom rung kính vỡ đi rồi”. Đó là lời giải thích của tác giả về những chiếc xe đặc biệt ấy cũng rất đỗi chân thực đến gần như là lột trần ra một chiếc xe đã bị phá huỷ bởi bom giật, bom rung – những động từ mạnh làm nổi bật hình ảnh và ý thơ. Trong những khó khăn gian khổ đó những người lính vẫn ngời lên sự lạc quan và tinh thần lãng mạn. Hai chữ “ta ngồi ” với điệp từ “nhìn ” láy lại 3 lần; giọng thơ, nhịp thơ mạnh mẽ, đĩnh đạc. Đối lập với hình ảnh dữ dội của chiến tranh là thái độ “ung dung” của người chiến sĩ lái xe. Ung dung! Một thái độ thật ngạo nghễ. Những cái nhìn khoáng đạt, nhìn thấp, nhìn thẳng, nhìn cao, nhìn xa. Họ chỉ thấy cái thuận lợi, cái được sinh ra từ việc xe không có kính. Họ được hòa mình vào cùng với thiên nhiên, được bay lên cùng với thiên nhiên, được tự do giao cảm, chiêm ngưỡng thế giới bên ngoài. .Điều này được thể hiện ở nhịp thơ đều đặn, với việc vận dụng linh hoạt điệp ngữ “thấy” và phép liệt kê. Những câu thơ tả thực tới từng chi tiết, diễn tả cảm giác về tốc độ của những chiếc xe đang lao nhanh trên đường. Có rất nhiều cảm giác thú vị đến với người lính trên những chiếc xe không có kính. Những hình ảnh gió, con đường, sao trời, cánh chim vừa thực vừa thơ, là cái thi vị nảy sinh trên những con đường bom rơi đạn nổ. Đặc biệt hình ảnh “Con đường chạy thẳng vào tim” là một khái quát đặc sắc của con đường trái tim. Đường Trường Sơn, con đường giải phóng miền Nam, chính là con đường của trái tim. Như vậy, hai khổ thơ đã làm nổi bật hình ảnh những người chiến sĩ lái xe với tu thế ung dung, hiên ngang, tự tin.
Hình ảnh những chiếc xe không kính hiện lên 1 cách trần trụi nhất “Bom giật, bom rung kính vỡ đi rồi”. Đó là lời giải thích của tác giả về những chiếc xe đặc biệt ấy cũng rất đỗi chân thực đến gần như là lột trần ra một chiếc xe đã bị phá huỷ bởi bom giật, bom rung – những động từ mạnh làm nổi bật hình ảnh và ý thơ. Trong những khó khăn gian khổ đó những người lính vẫn ngời lên sự lạc quan và tinh thần lãng mạn. Hai chữ “ta ngồi ” với điệp từ “nhìn ” láy lại 3 lần; giọng thơ, nhịp thơ mạnh mẽ, đĩnh đạc. Đối lập với hình ảnh dữ dội của chiến tranh là thái độ “ung dung” của người chiến sĩ lái xe. Ung dung! Một thái độ thật ngạo nghễ. Những cái nhìn khoáng đạt, nhìn thấp, nhìn thẳng, nhìn cao, nhìn xa. Họ chỉ thấy cái thuận lợi, cái được sinh ra từ việc xe không có kính. Họ được hòa mình vào cùng với thiên nhiên, được bay lên cùng với thiên nhiên, được tự do giao cảm, chiêm ngưỡng thế giới bên ngoài. .Điều này được thể hiện ở nhịp thơ đều đặn, với việc vận dụng linh hoạt điệp ngữ “thấy” và phép liệt kê. Những câu thơ tả thực tới từng chi tiết, diễn tả cảm giác về tốc độ của những chiếc xe đang lao nhanh trên đường. Có rất nhiều cảm giác thú vị đến với người lính trên những chiếc xe không có kính. Những hình ảnh gió, con đường, sao trời, cánh chim vừa thực vừa thơ, là cái thi vị nảy sinh trên những con đường bom rơi đạn nổ. Đặc biệt hình ảnh “Con đường chạy thẳng vào tim” là một khái quát đặc sắc của con đường trái tim. Đường Trường Sơn, con đường giải phóng miền Nam, chính là con đường của trái tim. Như vậy, hai khổ thơ đã làm nổi bật hình ảnh những người chiến sĩ lái xe với tu thế ung dung, hiên ngang, tự tin.