0 bình luận về “Viết 1 đoạn văn tả cảnh biển lúc mặt trời mọc”
Sáng đó, tôi thức dậy rất sớm để thử ngắm cảnh mặt trời mọc, một cảnh tượng tuyệt đẹp của thiên nhiên. Từ sân nhà nhìn về hướng Đông, tôi thấy bầu trời đang chuyển dần từ màu trắng sữa sang màu hồng nhạt. Mặt trời vẫn giấu mình sau đám mây dày nhưng những tia sáng hình rẻ quạt báo hiệu mặt trời đã thức giấc. Chỉ một lát sau, mặt trời như một quả bóng khổng lồ màu đỏ đang từ từ nhô lên, nhuộm chân trời một màu hồng rực. Gió sớm lồng lộng thổi, quét sạch tàn dư của bóng đêm. Bầu trời như được đẩy lên, thoáng đãng và cao vời vợi. Mặt trời lên rất nhanh. Thoáng chốc, ánh sáng đã chan hòa mặt đất. Vạn vật như bừng tỉnh, hân hoan chào đón nắng mai. Sương đêm đọng trên lá cây ngọn cỏ, lấp lánh dưới ánh mặt trời.
Trong một chuyến nghỉ mát vào mùa hè năm ngoái ở Cửa Lò, em đã có dịp được chiêm ngưỡng vẻ đẹp của biển cả lúc bình minh. Buổi sáng, em dậy sớm và đi đạo trên bờ biển. Lúc đó, đêm bắt đầu tàn, trời hửng sáng dần, không gian yên ắng, tĩnh lặng lạ thường. Khí trời se se lạnh,gió thoảng khẽ lay động hành dương để lộ những giọt sương đêm còn đọng trên kẽ lá. Trước mặt em là vùng biển rộng mênh mông, xa đến tân chân trời. Nhìn kìa, phía đằng đông, những tia nắng đầu tiên của ông mặt trời đang dần nhô lên. Mặt trời từ trong lòng biển dần dần nhô lên như một quả bóng khổng lổ màu lòng đỏ trứng gà. Đến khi vùng đông thực sự hiện ra rực rỡ giữa màu mây trắng,chiếu ánh sáng kì diệu xuống vạn vật thì cả mặt biển lóe sáng một màu trắng bạc. Ánh sáng ấy sao mà đẹp quá, nó phủ va lan tỏa lên mặt biển. Màu xanh của biển cả, màu vàng của tia nắng, cả 2 thứ kết hợp lại đã tạo thành 1 bức tranh hoàn mĩ. Lúc mặt trời đã nhô lên hết, cả mặt biển bỗng sáng bừng lên, lấp lánh ánh vàng. Bầu trời trong xanh, gió lồng lộng thổi. Cảnh mặt trời mọc như một bức tranh lộng lẫy, để lại ấn tượng khó quên trong lòng em.
Sáng đó, tôi thức dậy rất sớm để thử ngắm cảnh mặt trời mọc, một cảnh tượng tuyệt đẹp của thiên nhiên. Từ sân nhà nhìn về hướng Đông, tôi thấy bầu trời đang chuyển dần từ màu trắng sữa sang màu hồng nhạt. Mặt trời vẫn giấu mình sau đám mây dày nhưng những tia sáng hình rẻ quạt báo hiệu mặt trời đã thức giấc. Chỉ một lát sau, mặt trời như một quả bóng khổng lồ màu đỏ đang từ từ nhô lên, nhuộm chân trời một màu hồng rực. Gió sớm lồng lộng thổi, quét sạch tàn dư của bóng đêm. Bầu trời như được đẩy lên, thoáng đãng và cao vời vợi. Mặt trời lên rất nhanh. Thoáng chốc, ánh sáng đã chan hòa mặt đất. Vạn vật như bừng tỉnh, hân hoan chào đón nắng mai. Sương đêm đọng trên lá cây ngọn cỏ, lấp lánh dưới ánh mặt trời.
Trong một chuyến nghỉ mát vào mùa hè năm ngoái ở Cửa Lò, em đã có dịp được chiêm ngưỡng vẻ đẹp của biển cả lúc bình minh. Buổi sáng, em dậy sớm và đi đạo trên bờ biển. Lúc đó, đêm bắt đầu tàn, trời hửng sáng dần, không gian yên ắng, tĩnh lặng lạ thường. Khí trời se se lạnh,gió thoảng khẽ lay động hành dương để lộ những giọt sương đêm còn đọng trên kẽ lá. Trước mặt em là vùng biển rộng mênh mông, xa đến tân chân trời. Nhìn kìa, phía đằng đông, những tia nắng đầu tiên của ông mặt trời đang dần nhô lên. Mặt trời từ trong lòng biển dần dần nhô lên như một quả bóng khổng lổ màu lòng đỏ trứng gà. Đến khi vùng đông thực sự hiện ra rực rỡ giữa màu mây trắng,chiếu ánh sáng kì diệu xuống vạn vật thì cả mặt biển lóe sáng một màu trắng bạc. Ánh sáng ấy sao mà đẹp quá, nó phủ va lan tỏa lên mặt biển. Màu xanh của biển cả, màu vàng của tia nắng, cả 2 thứ kết hợp lại đã tạo thành 1 bức tranh hoàn mĩ. Lúc mặt trời đã nhô lên hết, cả mặt biển bỗng sáng bừng lên, lấp lánh ánh vàng. Bầu trời trong xanh, gió lồng lộng thổi. Cảnh mặt trời mọc như một bức tranh lộng lẫy, để lại ấn tượng khó quên trong lòng em.