viết bài văn biểu cảm về ngày khai trường đầu tiên
Ai làm hay cho 5*+1 cảm ơn+1 ctlhn nhoa
0 bình luận về “viết bài văn biểu cảm về ngày khai trường đầu tiên
Ai làm hay cho 5*+1 cảm ơn+1 ctlhn nhoa”
Tích tắc! Tích tắc! Không gian thật vắng lặng! Ngày mai là ngày khai trường của tôi và cũng là ngày khai trường của tất cả lũ trẻ sắp bước vào lớp một. Lòng tôi lại xao xuyến bâng khuâng, một cảm giác khó tả khi nhớ lại ngày khai trường trong đời.
Hồi ấy, đối với tôi, ngày khai trường không có gì khác lạ như hồi học mẫu giáo. Tâm trạng vẫn thế, không có gì thay đổi, vì dù sao mẹ tôi cũng chuẩn bị chu đáo cho tôi từ cái bút, cái thước kẻ… hay cả đến quần áo, trang phục đi học. Lúc đó, tôi chỉ biết một điều rằng: ngày mai là ngày khai trường. Chắc hẳn không chỉ riêng tôi mà nhiều người khác cùng lứa tuổi cũng có tâm trạng như vậy.
Một đứa trẻ mẫu giáo như tôi thuở ấy cũng không thể hiểu hết được thế nào là ngày khai trường. Và đến bây giờ tôi hiểu ra rằng: ngày khai trường là một ngày trọng đại đối với học sinh và nó như một động lực thúc đẩy học sinh cố gắng trong năm học mới. Năm học cũ dù mình có kém đến đâu, có *** đến thế nào chăng nữa thì nhờ không khí của ngày khai trường mình vẫn hồ Hởi bắt đầu một năm học mới.
Làm sao có thể quên cảnh mẹ tôi dẫn tôi đi trên con đường đầy quen thuộc. Quen lắm, thân lắm, nhưng tôi vẫn cảm thấy nao nao trong lòng và có một điều gì thật khác lạ hơn ngày thường. Chợt tôi hiểu ra một điều: hôm nay là ngày khai trường đầu tiên của tôi. Ôi! Thế là phải xa rời mái trường mầm non, xa rời những chú thỏ trắng và những chú gấu mi-sa tinh nghịch vẫn theo tôi hàng ngày. Nhưng tôi không buồn vì tôi biết, con người là phải học và nếu học giỏi có thể dễ dàng đạt được ước mơ của mình sau này. Có thể đối với một đứa trẻ như tôi nghĩ như vây là quá nhiều, nhưng tôi vẫn vui vì mình đã bắt đầu lớn và mình sẽ luôn luôn có bạn cùng chia sẻ, vui chơi với mình như hồi mẫu giáo. Thật lạ thoắt đi thoắt lại tôi đã đến trường.
Mẹ đưa tôi đến tận cửa lớp, đưa tay tôi cho cô giáo, hôn tôi vào má rồi từ từ ra về. Tôi chạy theo, mắt rơm rớm, ôm lấy mẹ. Mẹ tôi xoa đầu ân cần nói: “Con ngoan lắm! Con đi vào lớp học đi, chiều về mẹ sẽ đón con! Học ngoan mẹ sẽ thưởng kẹo”. Những lời của mẹ tôi có vẻ làm tôi thấy vui hơn, nhưng tôi hơi buồn vì không có mẹ ở bên. Mẹ chăm sóc tôi từ nhỏ, tôi được ở trong vòng tay yêu thương của mẹ, nay dần dần mất cảm giác đó, tôi cảm thấy hẫng hụt như quên mất một cái gì đó. Xung quanh tôi toàn người xa lạ, vậy mà sau đó, tôi lại cảm thấy một hơi ấm kỳ diệu như hơi ấm của mẹ. Phải chăng chính cô giáo đã đem lại luồng hơi ấm đó, mà tôi cảm nhận nó sâu sắc đến lạ.
Đó là ngày khai trường đầu tiên của tôi, có tiếng trống khai trường, có cờ hoa, hay cả thư Bác Hồ gửi cho học sinh nhưng tôi không nhớ kĩ lắm. Tôi chỉ nhớ nhất cảm giác hồi hộp, sung sướng khi lần đầu tiên bước chân vào lớp học.
Trong tâm trí của mỗi đứa học sinh như chúng em,đều có rất nhiều niềm vui,bồi hồi trong ngày khai trường,nhưng có lẽ ngày khai trường năm lớp1 luôn để lại ấn tượng sâu sắc nhất trong tuổi học trò của chúng em.
Trước ngày đi học,em được mẹ mua quần áo mới,tập sách mới.Lòng nôn nao không ngủ được.Trằn trọc,rồi lại ngồi dậy mân mê chiếc cặp mới và những quyển tập còn thơm mùi giấy.Sáng,em dậy thật sớm,thay bộ đồng phục mới tinh mẹ mua từ mấy hôm trước.Trong lòng vui sướng khó tả.
Trên đường đến trường,trong bộ đồng phục áo trắng chỉnh tề đi bên cạnh mẹ.Bầu trời buổi sớm mai trong xanh,cao vời vợi,vài tia nắng xuyên qua cành cây,tán lá.Vài chú chim chuyền cành hót líu lo.Xe cộ đông đúc,bóp còi inh ỏi.Hàng quán hai bên đường đã dọn ra,buôn bán nhộn nhịp.Có nhiều anh chị học sinh với khăn quàng đỏ trên vai,tươi cười đi đến trường.Hôm ấy là ngày tổng khai giảng năm học mới nên phụ huynh đưa con đến trường thật đông.Cảnh vật quen thuộc mọi ngày sao hôm nay thấy khác lạ.Lòng em hồi hộp pha lẫn cảm giác rụt rè khi gần đến cổng trường tiểu học.
Vào sân trường,sân trường thật nhộn nhịp với cờ hoa,học sinh,phụ huynh,giáo viên,…trông ai cũng tươi vui rạng rỡ,áo quần chỉnh tề.Các anh chị lớp lớn vui mừng tíu tít trò chuyện với nhau.Một hồi trống vang lên,theo hướng dẫn của một cô
giáo các anh chị nhanh chóng xếp hàng vào lớp.Vậy là em đã bước vào một thế giới khác rộng lớn và đầy màu sắc hơn.Nhiều bạn òa lên khóc nức nở cô giáo phải dỗ dành.Thầy hiệu trưởng bước lên bục đọc lời khai giảng năm học mới.Sau đó giáo viên chủ nhiệm dẫn chúng em vào lớp.
Vào lớp học,ngồi vào chỗ,đón nhận giờ học đầu tiên,tâm trạng vừa bỡ ngỡ vừa sợ sệt.Các bạn ai cũng ngồi ngay ngắn,háo hức đón giờ học đầu tiên.
Em rất yêu quý ngôi trường mình.Dù sau này,được đi đến những nơi xa xôi,với vô vàn những cảnh đẹp hào nhoáng.Thì đối với em, hình ảnh ngày khai trường nhỏ bé phía cuối con đường vẫn luôn là nơi đẹp nhất.
Tích tắc! Tích tắc! Không gian thật vắng lặng! Ngày mai là ngày khai trường của tôi và cũng là ngày khai trường của tất cả lũ trẻ sắp bước vào lớp một. Lòng tôi lại xao xuyến bâng khuâng, một cảm giác khó tả khi nhớ lại ngày khai trường trong đời.
Hồi ấy, đối với tôi, ngày khai trường không có gì khác lạ như hồi học mẫu giáo. Tâm trạng vẫn thế, không có gì thay đổi, vì dù sao mẹ tôi cũng chuẩn bị chu đáo cho tôi từ cái bút, cái thước kẻ… hay cả đến quần áo, trang phục đi học. Lúc đó, tôi chỉ biết một điều rằng: ngày mai là ngày khai trường. Chắc hẳn không chỉ riêng tôi mà nhiều người khác cùng lứa tuổi cũng có tâm trạng như vậy.
Một đứa trẻ mẫu giáo như tôi thuở ấy cũng không thể hiểu hết được thế nào là ngày khai trường. Và đến bây giờ tôi hiểu ra rằng: ngày khai trường là một ngày trọng đại đối với học sinh và nó như một động lực thúc đẩy học sinh cố gắng trong năm học mới. Năm học cũ dù mình có kém đến đâu, có *** đến thế nào chăng nữa thì nhờ không khí của ngày khai trường mình vẫn hồ Hởi bắt đầu một năm học mới.
Làm sao có thể quên cảnh mẹ tôi dẫn tôi đi trên con đường đầy quen thuộc. Quen lắm, thân lắm, nhưng tôi vẫn cảm thấy nao nao trong lòng và có một điều gì thật khác lạ hơn ngày thường. Chợt tôi hiểu ra một điều: hôm nay là ngày khai trường đầu tiên của tôi. Ôi! Thế là phải xa rời mái trường mầm non, xa rời những chú thỏ trắng và những chú gấu mi-sa tinh nghịch vẫn theo tôi hàng ngày. Nhưng tôi không buồn vì tôi biết, con người là phải học và nếu học giỏi có thể dễ dàng đạt được ước mơ của mình sau này. Có thể đối với một đứa trẻ như tôi nghĩ như vây là quá nhiều, nhưng tôi vẫn vui vì mình đã bắt đầu lớn và mình sẽ luôn luôn có bạn cùng chia sẻ, vui chơi với mình như hồi mẫu giáo. Thật lạ thoắt đi thoắt lại tôi đã đến trường.
Mẹ đưa tôi đến tận cửa lớp, đưa tay tôi cho cô giáo, hôn tôi vào má rồi từ từ ra về. Tôi chạy theo, mắt rơm rớm, ôm lấy mẹ. Mẹ tôi xoa đầu ân cần nói: “Con ngoan lắm! Con đi vào lớp học đi, chiều về mẹ sẽ đón con! Học ngoan mẹ sẽ thưởng kẹo”. Những lời của mẹ tôi có vẻ làm tôi thấy vui hơn, nhưng tôi hơi buồn vì không có mẹ ở bên. Mẹ chăm sóc tôi từ nhỏ, tôi được ở trong vòng tay yêu thương của mẹ, nay dần dần mất cảm giác đó, tôi cảm thấy hẫng hụt như quên mất một cái gì đó. Xung quanh tôi toàn người xa lạ, vậy mà sau đó, tôi lại cảm thấy một hơi ấm kỳ diệu như hơi ấm của mẹ. Phải chăng chính cô giáo đã đem lại luồng hơi ấm đó, mà tôi cảm nhận nó sâu sắc đến lạ.
Đó là ngày khai trường đầu tiên của tôi, có tiếng trống khai trường, có cờ hoa, hay cả thư Bác Hồ gửi cho học sinh nhưng tôi không nhớ kĩ lắm. Tôi chỉ nhớ nhất cảm giác hồi hộp, sung sướng khi lần đầu tiên bước chân vào lớp học.
Bạn tham khảo nhé
Trong tâm trí của mỗi đứa học sinh như chúng em,đều có rất nhiều niềm vui,bồi hồi trong ngày khai trường,nhưng có lẽ ngày khai trường năm lớp1 luôn để lại ấn tượng sâu sắc nhất trong tuổi học trò của chúng em.
Trước ngày đi học,em được mẹ mua quần áo mới,tập sách mới.Lòng nôn nao không ngủ được.Trằn trọc,rồi lại ngồi dậy mân mê chiếc cặp mới và những quyển tập còn thơm mùi giấy.Sáng,em dậy thật sớm,thay bộ đồng phục mới tinh mẹ mua từ mấy hôm trước.Trong lòng vui sướng khó tả.
Trên đường đến trường,trong bộ đồng phục áo trắng chỉnh tề đi bên cạnh mẹ.Bầu trời buổi sớm mai trong xanh,cao vời vợi,vài tia nắng xuyên qua cành cây,tán lá.Vài chú chim chuyền cành hót líu lo.Xe cộ đông đúc,bóp còi inh ỏi.Hàng quán hai bên đường đã dọn ra,buôn bán nhộn nhịp.Có nhiều anh chị học sinh với khăn quàng đỏ trên vai,tươi cười đi đến trường.Hôm ấy là ngày tổng khai giảng năm học mới nên phụ huynh đưa con đến trường thật đông.Cảnh vật quen thuộc mọi ngày sao hôm nay thấy khác lạ.Lòng em hồi hộp pha lẫn cảm giác rụt rè khi gần đến cổng trường tiểu học.
Vào sân trường,sân trường thật nhộn nhịp với cờ hoa,học sinh,phụ huynh,giáo viên,…trông ai cũng tươi vui rạng rỡ,áo quần chỉnh tề.Các anh chị lớp lớn vui mừng tíu tít trò chuyện với nhau.Một hồi trống vang lên,theo hướng dẫn của một cô
giáo các anh chị nhanh chóng xếp hàng vào lớp.Vậy là em đã bước vào một thế giới khác rộng lớn và đầy màu sắc hơn.Nhiều bạn òa lên khóc nức nở cô giáo phải dỗ dành.Thầy hiệu trưởng bước lên bục đọc lời khai giảng năm học mới.Sau đó giáo viên chủ nhiệm dẫn chúng em vào lớp.
Vào lớp học,ngồi vào chỗ,đón nhận giờ học đầu tiên,tâm trạng vừa bỡ ngỡ vừa sợ sệt.Các bạn ai cũng ngồi ngay ngắn,háo hức đón giờ học đầu tiên.
Em rất yêu quý ngôi trường mình.Dù sau này,được đi đến những nơi xa xôi,với vô vàn những cảnh đẹp hào nhoáng.Thì đối với em, hình ảnh ngày khai trường nhỏ bé phía cuối con đường vẫn luôn là nơi đẹp nhất.
Chúc bạn học tốt
Nếu thấy hay hãy cho mình ctlhn nha!