Viết bài văn cảm nhân đoạn thơ :
“Lận đận đời bà biết mấy nắng mưa
…
Sớm mai này bà nhóm bếp lên chưa”
Của bài thơ Bếp lửa
Viết bài văn cảm nhân đoạn thơ : “Lận đận đời bà biết mấy nắng mưa … Sớm mai này bà nhóm bếp lên chưa” Của bài thơ Bếp lửa
By Liliana
Đoạn văn là những lời tâm tình , là tất cả sự quý trọng và lòng biết ơn của người cháu đối với bà . Là lời của người cháu ở nơi xa nhớ về bà và những kỉ niệm với bà . Tuy đã trưởng thành đi xa , đứa cháu vẫn ko nguôi nhớ về bà
Cuộc đời của người bà lân đận mấy chục năm nhưng vân giữ thói quen dậy sớm để nhóm bếp lửa . Bếp lửa tay bà nhóm lên mỗi sớm mai là nhóm lên niềm yêu thương , sưởi ấm , niềm san sẻ mà còn nhóm dậy cả những tâm tình tuổi nhỏ . Bếp lửa gắn với cuộc đời của bà , người phụ nữ Việt Nam muôn đời với vẻ đẹp tần tảo , nhẫn nại , hi sinh . Bếp lửa đã thắp sáng niềm hi vọng của sức sống bền bỉ tình bà cháu , tình quê hương . Hình ảnh bà ko chỉ là người nhóm lửa , giữ lửa mà còn là người truyền lửa , ngọn lửa của sự sống , niềm tin cho người cháu
Giờ người cháu đã trưởng thành , đi xa . Với cuộc sống hiện tại , có ngọn khói của đoàn tàu , lửa của trăm nhà và những niềm vui . Nhưng người cháu chẳng lúc nào quên ngọn lửa sớm mai của người bà khi xưa
Bài thơ ” bếp lửa ‘ của Bằng Việt là những hoài niệm ân tình tha thiết và sâu nặng về tình cảm bà cháu . Bếp lửa gợi lên những kỉ niệm ấm nồng , thắm thiết mà rất thiêng liêng ,trọn đời nâng đỡ dưỡng nuôi tâm hồn tác giả
theo mk nghĩ là như z ạ :))
Bài làm
Ba câu thơ tựa như một bản tình ca về bà và cháu thật ấm áp, thiêng liêng. Hình ảnh bếp lửa lại một lần nữa được hiện ra mang theo hương vị thân thương, mang theo nét đơn sơ, và sự tinh tế. Hình ảnh của ba câu thơ trên không còn là hình ảnh sợ hãi từ nạn đói, không phải là chiến tranh đẫm máu mà là hình ảnh bình yên, tràn ngập yêu thương bên ngọn lửa rực rỡ ánh hồng. Ngọn lửa được thắp lên sau khi đã trải qua nạn đói, chiến tranh, sau khi bà đã dựng lại túp lều tranh rồi bên ngọn lửa bà và cháu mang trong lòng một niềm tin kháng chiến, niềm tin vào hạnh phúc mai này.
“Lận đận đời bà biết mấy nắng mưa
Mấy chục năm rồi, đến tận bây giờ
Bà vẫn giữ thói quen dậy sớm”
Cụm từ “biết mấy nắng mưa” được lặp lại một lần nữa từ khổ 1 có ý nhấn mạnh thêm vất vả của bà, rất nhiều “lận đận” nhiều “nắng mưa” của đời bà. Dù đã trải qua mấy chục năm, nhưng bà vẫn giữ cho mình thói quen dậy sớm, vẫn mang những gian lao nhọc nhằn trên đôi vai như không bao giờ có kết thúc. Và cháu thương mãi những thói quen của bà, thói quen nhóm lên bếp lửa yêu thương, bếp lửa sáng soi con đường cháu đi.
“Nhóm bếp lửa ấp iu nồng đượm,
Nhóm niềm yêu thương, khoai sắn ngọt bùi,
Nhóm niềm xôi gạo mới, sẻ chung vui,
Nhóm dậy cả những tâm tình tuổi nhỏ…
Ôi kỳ lạ và thiêng liêng – bếp lửa!”
Điệp từ “nhóm” bốn lần, nhưng mỗi một lần lại mang một ý nghĩa khác nhau, một cung bậc cảm xúc kỳ diệu, thiêng liêng, một khung cảnh trữ tình bên bếp lửa yêu thương. Đó cũng là lời khẳng định cho đức hi sinh cao cả, to lớn của bà, bà đã thắp lên ngọn lửa niềm tin cho cháu, bà thắp lên ngọn lửa xua tan khổ cực cuộc đời, bà thắp lên một con đường rộng mở cho cháu, bà mang gánh nhọc nhằn trên vai, dẫu thế bà vẫn âm thầm truyền cho cháu ngọn lửa ấm nồng chan chứa tình thương, từ củ khoai, củ sắn, từ túp lều tranh, từ giọt mồ hôi bà rơi vì cháu. Để rồi khi mai này, khi cháu đã trưởng thành vẫn mãi không quên:
“Giờ cháu đã đi xa. Có ngọn khói trăm tàu,
Có lửa trăm nhà, niềm vui trăm ngả,
Nhưng vẫn chẳng lúc nào quên nhắc nhở:
– Sớm mai này, bà nhóm bếp lên chưa?…”
Đoạn kết được đúc kết, rèn giũa từ tất cả niềm thương nhớ, tất cả sự kính yêu, biết ơn với bà. Bao năm trôi qua, khi cháu đã khôn lớn trong một khung cảnh mới, một nơi rất xa nơi bà cháu vẫn chưa bao giờ một lần quên đi hình dáng bà bên bếp lửa thân thương. Đặc biệt, câu hỏi “Sớm mai này, bà nhóm bếp lên chưa?” đọng lại trong người đọc một cảm giác lâng lâng khó tả, một cảm xúc mang tên xúc động, câu hỏi mang theo một vùng trời thương nhớ, một khung hình kỉ niệm tuổi thơ có bà có bếp lửa, có chim tu hú, có những cánh đồng, có cả túp lều, và những gian khổ cháu cùng bà trải qua.
Câu hỏi kết thúc bài thơ đọng lại trong ta là những cung bậc cảm xúc, như nhắc nhở người cháu luôn phải nhớ về bà, về miền ký ức tuổi thơ. Bài thơ với những hình ảnh ẩn dụ, miêu tả, biểu cảm được kết hợp nhuần nhuyễn mang đậm chất trữ tình sâu lắng, bên hình ảnh bếp lửa với ý nghĩa sâu xa thầm kín. Những gì gắn bó với tuổi thơ là những điều nâng đỡ ta lớn lên, trưởng thành, những con cùng ta trải qua tuổi thơ khi nhớ về họ cũng sẽ là khởi đầu cho bước tiếp theo của cuộc đời. Bài thơ nhắc nhở ta phải luôn nhớ về cội nguồn, yêu thương quê hương gắn bó với ta, đừng bỏ quên những người đã cùng ta trưởng thành, cùng ta trải qua khó khăn nhọc nhằn của cuộc đời làm tiền đề cho sự phát triển của bản thân ta.
Copy nhé ! Bạn tham khảo! Học tốt!