Viết bài văn miêu tả con vật ở trong vườn thú mà em thích nhất
0 bình luận về “Viết bài văn miêu tả con vật ở trong vườn thú mà em thích nhất”
Bài làm
Tuần vừa qua em được điểm cao nên đã được bố mẹ thưởng cho một chuyến đi chơi. Đã rất nhiều lần em ao ước được đi vườn bách thú nhân cơ hội lần này được thưởng em đã xin bố mẹ cho đi chơi vườn bách thú. Đến đây em rất vui vì có rất nhiều con vật mà em mới chỉ được nhìn qua phim ảnh chưa bao giờ được nhìn ở ngoài đời thực.
Em đã được nhìn thấy chúa tể của sơn lâm – đó chính là con hổ. Sự ranh manh của chúng khiến con người phải khiếp sợ. Khi nhìn thấy chú em cảm thấy hơi sợ bởi thân hình chú khá to, bộ lông hơi xù lên có những sọc vằn trông rất ấn tượng. Chú hổ khoác một chiếc áo màu vàng sậm có những vằn đen. Con hổ có cái đuôi dài cũng một màu lông như thế. Đầu hổ tròn, lớn hơn quả dừa, nối với thân bằng một cái cổ ngắn, rất khỏe. Hai tai ngắn, vểnh lên. Cặp mắt tròn, to bằng quả chanh, màu vàng nhạt, lúc nào cũng long lên trông rất dữ. Cánh mũi có màu hồng sậm, lúc nào cũng phập phồng như đang đánh hơi. Miệng rộng, xung quanh có những sợi ria vàng, thỉnh thoảng lại nhe ra để lộ hàm răng khỏe có những chiếc nanh nhọn hoắt. Tiếng gầm của chú nghe rất đau đầu nếu ai đứng quá gần còn bị inh tai nữa. Nhưng một lần được nhìn thấy chúa tể của rừng xan em cảm thấy rất vui.
Em rời vườn bách thú trong sự tiếc nuối vì cứ muốn được ngắm nhìn hổ mãi. Bố mẹ nói nếu năm tới em học giỏi sẽ lại tiếp tục cho em đến vườn bách thú chơi. Chính vì vậy mà năm nay em sẽ cố gắng học tập thật tốt để lại được quay lại thăm chú hổ này.
$\left[\begin{array}{ccc}chúc&bạn&học\\t&ố&t\\n&h&a\end{array}\right]$ cho $\left \{ {{mik} \atop {ctlhn}} \right.$ nha
Vào mỗi ngày cuối tuần cả nhà tôi ai cũng được nghỉ. Nên cuối tuần trước em được bố mẹ cho đi sở thú chơi. Ở đó có rất nhiều con vật như: hươi, nai, gấu, hổ, sư tử, ngựa vằn, linh dương… Sư tử là loài vật mà em yêu thích nhất. Sư tử là loài vật được mệnh danh là chúa sơn lâm. Chỉ cần nó gầm lên một cái thì ai nấy cũng phẩi thấy khiếp sợ. Thường thường, em toàn được nhìn nó ở trên ti vi trong chương trình thế giới động vật. Mà giờ đây đã được nhìn thấy nó ở ngoài đời thực. Thân hình của nó rất to, nó thấp chứ không được cao như những con ngựa vằn hay linh dương nhưng nó có thể bắt những con động vật đấy. Bởi vì nó rất nhanh mặc dù thấp nhưng nó không trở thành hạn chế của nó. Toàn thân nó khoác lên một bộ lông khoang cam nhìn rất đẹp. Đôi mắt nó tinh tường lắm thấy thức ăn nó vô cùng nhanh nhẹn và thể hiện sự sắc sảo trong đôi mắt của mình. Nhìn những lúc nó buồn bã, bực tức đôi mắt ấy hiện lên thật sự dữ tợn tưởng rằng nó sắp vồ tới xé xác em. Thế nhưng cũng có lúc ánh mắt ấy lại thân thiện lắm, cho dù em có đứng đấy thì nó cững đi qua lại vài cái rồi nằm xuống. Mỗi khi nó gầm lên để lộ những chiếc răng nanh nhọn hoát trông rất kinh hãi. Trên bàn chân nó có những mống vuốt sắc nhọn. Tôi mến nó bởi vì nó là chúa sơn lâm. Chính sự hiếu kì ấy giúp cho tôi gần nó hơn ngắm nhìn nó mọi tư thế. Và cuối tuần đến xem nó ngày càng một lớn lên to khỏe như thế nào.
Bài làm
Tuần vừa qua em được điểm cao nên đã được bố mẹ thưởng cho một chuyến đi chơi. Đã rất nhiều lần em ao ước được đi vườn bách thú nhân cơ hội lần này được thưởng em đã xin bố mẹ cho đi chơi vườn bách thú. Đến đây em rất vui vì có rất nhiều con vật mà em mới chỉ được nhìn qua phim ảnh chưa bao giờ được nhìn ở ngoài đời thực.
Em đã được nhìn thấy chúa tể của sơn lâm – đó chính là con hổ. Sự ranh manh của chúng khiến con người phải khiếp sợ. Khi nhìn thấy chú em cảm thấy hơi sợ bởi thân hình chú khá to, bộ lông hơi xù lên có những sọc vằn trông rất ấn tượng. Chú hổ khoác một chiếc áo màu vàng sậm có những vằn đen. Con hổ có cái đuôi dài cũng một màu lông như thế. Đầu hổ tròn, lớn hơn quả dừa, nối với thân bằng một cái cổ ngắn, rất khỏe. Hai tai ngắn, vểnh lên. Cặp mắt tròn, to bằng quả chanh, màu vàng nhạt, lúc nào cũng long lên trông rất dữ. Cánh mũi có màu hồng sậm, lúc nào cũng phập phồng như đang đánh hơi. Miệng rộng, xung quanh có những sợi ria vàng, thỉnh thoảng lại nhe ra để lộ hàm răng khỏe có những chiếc nanh nhọn hoắt. Tiếng gầm của chú nghe rất đau đầu nếu ai đứng quá gần còn bị inh tai nữa. Nhưng một lần được nhìn thấy chúa tể của rừng xan em cảm thấy rất vui.
Em rời vườn bách thú trong sự tiếc nuối vì cứ muốn được ngắm nhìn hổ mãi. Bố mẹ nói nếu năm tới em học giỏi sẽ lại tiếp tục cho em đến vườn bách thú chơi. Chính vì vậy mà năm nay em sẽ cố gắng học tập thật tốt để lại được quay lại thăm chú hổ này.
$\left[\begin{array}{ccc}chúc&bạn&học\\t&ố&t\\n&h&a\end{array}\right]$ cho $\left \{ {{mik} \atop {ctlhn}} \right.$ nha
Vào mỗi ngày cuối tuần cả nhà tôi ai cũng được nghỉ. Nên cuối tuần trước em được bố mẹ cho đi sở thú chơi.
Ở đó có rất nhiều con vật như: hươi, nai, gấu, hổ, sư tử, ngựa vằn, linh dương… Sư tử là loài vật mà em yêu thích nhất. Sư tử là loài vật được mệnh danh là chúa sơn lâm. Chỉ cần nó gầm lên một cái thì ai nấy cũng phẩi thấy khiếp sợ. Thường thường, em toàn được nhìn nó ở trên ti vi trong chương trình thế giới động vật. Mà giờ đây đã được nhìn thấy nó ở ngoài đời thực.
Thân hình của nó rất to, nó thấp chứ không được cao như những con ngựa vằn hay linh dương nhưng nó có thể bắt những con động vật đấy. Bởi vì nó rất nhanh mặc dù thấp nhưng nó không trở thành hạn chế của nó. Toàn thân nó khoác lên một bộ lông khoang cam nhìn rất đẹp. Đôi mắt nó tinh tường lắm thấy thức ăn nó vô cùng nhanh nhẹn và thể hiện sự sắc sảo trong đôi mắt của mình. Nhìn những lúc nó buồn bã, bực tức đôi mắt ấy hiện lên thật sự dữ tợn tưởng rằng nó sắp vồ tới xé xác em. Thế nhưng cũng có lúc ánh mắt ấy lại thân thiện lắm, cho dù em có đứng đấy thì nó cững đi qua lại vài cái rồi nằm xuống. Mỗi khi nó gầm lên để lộ những chiếc răng nanh nhọn hoát trông rất kinh hãi. Trên bàn chân nó có những mống vuốt sắc nhọn.
Tôi mến nó bởi vì nó là chúa sơn lâm. Chính sự hiếu kì ấy giúp cho tôi gần nó hơn ngắm nhìn nó mọi tư thế. Và cuối tuần đến xem nó ngày càng một lớn lên to khỏe như thế nào.