viết bài văn nghị luận về ăn quả nhớ kẻ trồng cây
ko chép mạng
0 bình luận về “viết bài văn nghị luận về ăn quả nhớ kẻ trồng cây
ko chép mạng”
Từ xưa đến nay, ông cha vẫn thường căn dặn chúng ta sống phải biết ơn, tôn trọng những người đã tạo ra thành quả cho ta hưởng. Điều đó thể hiện rõ trong câu tục ngữ:
“Ăn quả nhớ kẻ trồng cây”.
Câu tục ngữ như một lời khuyên đối với chúng ta. Xét về nghĩa đen, “quả” là cái thơm ngon nhất của cây, kết tinh sự tinh khiết qua thời gian. Vì vậy khi ăn một trái quả thơm ngon thì ta phải nhớ tới những người đã trồng ra cây đó. Nhưng ý nghĩa sâu xa của câu tục ngữ lại muốn khuyên chúng ta khi được hưởng một thành quả nào đó thì phải nhớ ơn những người đã tạo ra thành quả ấy. “Ăn quả” là hình ảnh nói về những người hưởng thành quả, còn “trồng cây” là hình ảnh nói về những người làm ra thành quả cho người hưởng thụ.
Vậy vì sao “ăn quả” phải nhớ “kẻ trồng cây”? Vì tất cả những thành quả mà chúng ta đang hưởng thụ không phải tự nhiên mà có được. Những thành quả đó là mồ hôi, nước mắt, công sức, trí tuệ và cả xương máu của biết bao lớp người tạo nên để đem lại cuộc sống hạnh phúc cho chúng ta.
Đã bao giờ ta tự hỏi: Tại sao ta lại có mặt trên đời này? Đó là công ơn của cha mẹ. Cha mẹ luôn ở bên cạnh ta ngay cả những lúc ta buồn vui, san sẻ, nuôi dưỡng những ước mơ của chúng ta. Còn thầy cô giáo là những người cha, người mẹ thứ hai luôn gần gũi chỉ bảo, mở ra cho chúng ta những kho tàng kiến thức của nhân loại, để rồi chắp cánh ước mơ cho chúng ta. Bên cạnh đó, công ơn của các chú bộ đội, các cô thanh niên xung phong cũng rất to lớn.
Không có họ, làm sao chúng ta được hưởng sự bình yên, hạnh phúc như ngày hôm nay, được cắp sách tới trường vui đùa với bạn bè. Rồi những người công nhân, kĩ sư, bác sĩ không tiếc mồ hôi, công sức, trí tuệ lao động của mình. Họ đều là những người dám hi sinh cuộc đời mình để cống hiến cho đất nước. Chúng ta phải nhớ ơn họ, vì đây là truyền thống tốt đẹp của dân tộc ta từ bao đời nay : “Uống nước nhớ nguồn”, “Chim có tổ, người có tông”.
Hiểu vấn đề trên ta phải hành động như thế nào? Hằng năm, nhà nước ta vẫn luôn nhớ đến công ơn của những người đã tạo ra thành quả cho chúng ta được hưởng thụ, điều đó rất hợp với tình người. đối với cha mẹ, cũng có những người con hết lòng thương yêu, kính trọng cha mẹ vì họ hiểu cha mẹ chính là người tạo ra cuộc sống cho họ ngày hôm nay. Thật đúng với lời khuyên của câu tục ngữ. Chúng ta, mỗi người ai cũng cần phải có ý thức bảo vệ và phát huy đạo lí đó. Thực hiện tốt bổn phận làm con trong gia đình, bổn phận người học trò trong nhà trường, biết ơn những thế hẹ đi trước là những điều chúng ta phải ghi nhớ.
Câu tục ngữ đã để lại một bài học thật quý giá. Chúng ta những học sinh đang ngồi trên ghế nhà trường cần chăm chỉ học tập để giữ gìn những thành quả mà ông cha đã tạo dựng và luôn nhăc nhở nhau sống.
Kho tang tục ngữ VN ta đã mang lại rất nhiều câu tục ngữ giáo dục hay và ý nghĩa để giáo dục con người, đồng thời cũng phản ánh đạo lí sống của nhan dân VN. “Ăn quả nhớ kẻ trồng cây”, đây quả là một lời giáo huấn vô cùng sâu sắc. Khi ăn những trái cây chin mọng với hương vị ngọt ngào ta phải nhớ đến công ơn của người đã vun xới, chăm bón để thành nên cây rồi mới có thứ quả ấy cho ta ăn. Từ hình ảnh này, câu “Ăn quả nhớ kẻ trồng cây” đã luôn nhắc nhở chúng ta về vấn đề đạo đức vô cùng sâu xa. Quả vậy, câu tục ngữ là một đạo lý tốt đẹp của dân tộc ta.
Vậy, “Ăn quả nhớ kẻ trồng cây” có ý nghĩa là gì? “Ăn quả” nghĩa là hưởng thụ thành quả do ng khác tạo ra. Còn “kẻ trồng cây” chỉ đơn giản là ng tạo ra thành quả ấy. Hay nói cách khác, ta phải biết ơn những người đã mang lại cho ta cuộc sống ấm no hạnh phúc như hôm nay.
Long biết ơn là một biểu hiện của truyền thống coi trọng nhân nghĩa. Long biết ơn đc nhắc đến trong mọi hoàn cảnh khác nhau của cuộc sống. Nâng bát cơm trên tay, người ta khuyên nhau đừng quên sự vất vả, lam lũ của người nông dân:
Ai ơi bưng bát cơm đầy,
Dẻo thơm một hạt, đắng cay muôn phần.
Tại sao lại phải đặt long biết ơn lên hang đầu như vậy? Xét về lý, đây là đức tính mà con ng ko thể thiếu. Lòng biết ơn cho thấy nhăn cách mỗi con ng. Lòng biết ơn còn giúp ta hoàn thiên bản thân hơn. Giúpxãhộingàymộtvănminh, tiếnbộ.
Cho nênhằngnăm, nhànhàđềuthờtổtiên, vàongàygiỗtổtiên, cácthànhviêntronggiađình sum họplạiđểthắpnénnhangtưởngnhớôngbà, cụkị. Dân tộc ta còn có ngày mồng 10 – 3 âm lịch hàng năm là ngày giỗ tổ Hùng Vương. Cứ vào ngày này mọi người từ khắp nơi không quản đường xá xa xôi cùng nhau tụ về để dâng hương tưởng nhớ người đã có công dựng nước và giữ nước. Trên khắp đất nước thường có các chùa, đền thờ các bậc tiền bối, các anh hùng dân tộc của mọi thời đại. Để rồi ngày 27-7 được chọn làm ngày thương binh liệt sĩ Việt Nam để tưởng nhớ những thương binh chiến sĩ, những gia đình có công với cách mạng, những bà mẹ Việt Nam anh hùng đã hi sinh hạnh phúc, hi sinh bản thân mình để bảo vệ tổ quốc. Để nhớ ơn các thầy cô giáo, những người đã có công gieo trồng mầm non đất nước. Ngày 20 – 11 được chọn làm ngày nhà giáo Việt Nam. Còn đểnhớơnnhữngngườiđãgiúpđỡvàcứusốngvàchữabệnhchomọingườithìngày 27-2 đượcchọnlàmngàythầythuốc Việt Nam … Cònrấtnhiềurấtnhiềunhữnghànhđộngânnghĩacủanhândân ta đốivớithếhệđitrước. Đâykhôngchỉlàsựđềnđápcôngơnđơnthuầnmànócònlàbàihọcgiáodụcthiếtthựcvềđạolílàmngườicủachúng ta. Cho nênmỗingười ai aicũngcầnphảicó ý thứcbảovệvàpháthuynhữngthànhquảđạtđượcấyngàycàngtốtđẹphơn, cónghĩalà ta vừalà “ngườiănquả” củahôm nay, vừalà “ngườitrồngcây” chongàymai.
Câutụcngữđãđểlạimộtbàihọcthậtquýgiábiếtnhườngnào!Cũngtừđó ta càngthấuhiểurằng: Cha mẹ, thầycôcũngchínhlàngườitrồngcây, còn ta làngườiănquả. Vìvậy ta cầnphảithựchiệntốtbổnphậnlàm con tronggiađình, bổnphậnngườihọctròcủanhàtrường. Làmđượcnhưvậytứclà ta đãthểhiệnđượclòngbiếtơnsâusắccủa mình. Đâylàmộtviệclàmkhôngthểthiếuđược ở mộtngườihọcsinh.
Từ xưa đến nay, ông cha vẫn thường căn dặn chúng ta sống phải biết ơn, tôn trọng những người đã tạo ra thành quả cho ta hưởng. Điều đó thể hiện rõ trong câu tục ngữ:
“Ăn quả nhớ kẻ trồng cây”.
Câu tục ngữ như một lời khuyên đối với chúng ta. Xét về nghĩa đen, “quả” là cái thơm ngon nhất của cây, kết tinh sự tinh khiết qua thời gian. Vì vậy khi ăn một trái quả thơm ngon thì ta phải nhớ tới những người đã trồng ra cây đó. Nhưng ý nghĩa sâu xa của câu tục ngữ lại muốn khuyên chúng ta khi được hưởng một thành quả nào đó thì phải nhớ ơn những người đã tạo ra thành quả ấy. “Ăn quả” là hình ảnh nói về những người hưởng thành quả, còn “trồng cây” là hình ảnh nói về những người làm ra thành quả cho người hưởng thụ.
Vậy vì sao “ăn quả” phải nhớ “kẻ trồng cây”? Vì tất cả những thành quả mà chúng ta đang hưởng thụ không phải tự nhiên mà có được. Những thành quả đó là mồ hôi, nước mắt, công sức, trí tuệ và cả xương máu của biết bao lớp người tạo nên để đem lại cuộc sống hạnh phúc cho chúng ta.
Đã bao giờ ta tự hỏi: Tại sao ta lại có mặt trên đời này? Đó là công ơn của cha mẹ. Cha mẹ luôn ở bên cạnh ta ngay cả những lúc ta buồn vui, san sẻ, nuôi dưỡng những ước mơ của chúng ta. Còn thầy cô giáo là những người cha, người mẹ thứ hai luôn gần gũi chỉ bảo, mở ra cho chúng ta những kho tàng kiến thức của nhân loại, để rồi chắp cánh ước mơ cho chúng ta. Bên cạnh đó, công ơn của các chú bộ đội, các cô thanh niên xung phong cũng rất to lớn.
Không có họ, làm sao chúng ta được hưởng sự bình yên, hạnh phúc như ngày hôm nay, được cắp sách tới trường vui đùa với bạn bè. Rồi những người công nhân, kĩ sư, bác sĩ không tiếc mồ hôi, công sức, trí tuệ lao động của mình. Họ đều là những người dám hi sinh cuộc đời mình để cống hiến cho đất nước. Chúng ta phải nhớ ơn họ, vì đây là truyền thống tốt đẹp của dân tộc ta từ bao đời nay : “Uống nước nhớ nguồn”, “Chim có tổ, người có tông”.
Hiểu vấn đề trên ta phải hành động như thế nào? Hằng năm, nhà nước ta vẫn luôn nhớ đến công ơn của những người đã tạo ra thành quả cho chúng ta được hưởng thụ, điều đó rất hợp với tình người. đối với cha mẹ, cũng có những người con hết lòng thương yêu, kính trọng cha mẹ vì họ hiểu cha mẹ chính là người tạo ra cuộc sống cho họ ngày hôm nay. Thật đúng với lời khuyên của câu tục ngữ. Chúng ta, mỗi người ai cũng cần phải có ý thức bảo vệ và phát huy đạo lí đó. Thực hiện tốt bổn phận làm con trong gia đình, bổn phận người học trò trong nhà trường, biết ơn những thế hẹ đi trước là những điều chúng ta phải ghi nhớ.
Câu tục ngữ đã để lại một bài học thật quý giá. Chúng ta những học sinh đang ngồi trên ghế nhà trường cần chăm chỉ học tập để giữ gìn những thành quả mà ông cha đã tạo dựng và luôn nhăc nhở nhau sống.
Kho tang tục ngữ VN ta đã mang lại rất nhiều câu tục ngữ giáo dục hay và ý nghĩa để giáo dục con người, đồng thời cũng phản ánh đạo lí sống của nhan dân VN. “Ăn quả nhớ kẻ trồng cây”, đây quả là một lời giáo huấn vô cùng sâu sắc. Khi ăn những trái cây chin mọng với hương vị ngọt ngào ta phải nhớ đến công ơn của người đã vun xới, chăm bón để thành nên cây rồi mới có thứ quả ấy cho ta ăn. Từ hình ảnh này, câu “Ăn quả nhớ kẻ trồng cây” đã luôn nhắc nhở chúng ta về vấn đề đạo đức vô cùng sâu xa. Quả vậy, câu tục ngữ là một đạo lý tốt đẹp của dân tộc ta.
Vậy, “Ăn quả nhớ kẻ trồng cây” có ý nghĩa là gì? “Ăn quả” nghĩa là hưởng thụ thành quả do ng khác tạo ra. Còn “kẻ trồng cây” chỉ đơn giản là ng tạo ra thành quả ấy. Hay nói cách khác, ta phải biết ơn những người đã mang lại cho ta cuộc sống ấm no hạnh phúc như hôm nay.
Long biết ơn là một biểu hiện của truyền thống coi trọng nhân nghĩa. Long biết ơn đc nhắc đến trong mọi hoàn cảnh khác nhau của cuộc sống. Nâng bát cơm trên tay, người ta khuyên nhau đừng quên sự vất vả, lam lũ của người nông dân:
Ai ơi bưng bát cơm đầy,
Dẻo thơm một hạt, đắng cay muôn phần.
Tại sao lại phải đặt long biết ơn lên hang đầu như vậy? Xét về lý, đây là đức tính mà con ng ko thể thiếu. Lòng biết ơn cho thấy nhăn cách mỗi con ng. Lòng biết ơn còn giúp ta hoàn thiên bản thân hơn. Giúp xã hội ngày một văn minh, tiến bộ.
Cho nên hằng năm, nhà nhà đều thờ tổ tiên, vào ngày giỗ tổ tiên, các thành viên trong gia đình sum họp lại để thắp nén nhang tưởng nhớ ông bà, cụ kị. Dân tộc ta còn có ngày mồng 10 – 3 âm lịch hàng năm là ngày giỗ tổ Hùng Vương. Cứ vào ngày này mọi người từ khắp nơi không quản đường xá xa xôi cùng nhau tụ về để dâng hương tưởng nhớ người đã có công dựng nước và giữ nước. Trên khắp đất nước thường có các chùa, đền thờ các bậc tiền bối, các anh hùng dân tộc của mọi thời đại. Để rồi ngày 27-7 được chọn làm ngày thương binh liệt sĩ Việt Nam để tưởng nhớ những thương binh chiến sĩ, những gia đình có công với cách mạng, những bà mẹ Việt Nam anh hùng đã hi sinh hạnh phúc, hi sinh bản thân mình để bảo vệ tổ quốc. Để nhớ ơn các thầy cô giáo, những người đã có công gieo trồng mầm non đất nước. Ngày 20 – 11 được chọn làm ngày nhà giáo Việt Nam. Còn để nhớ ơn những người đã giúp đỡ và cứu sống và chữa bệnh cho mọi người thì ngày 27-2 được chọn làm ngày thầy thuốc Việt Nam … Còn rất nhiều rất nhiều những hành động ân nghĩa của nhân dân ta đối với thế hệ đi trước.
Đây không chỉ là sự đền đáp công ơn đơn thuần mà nó còn là bài học giáo dục thiết thực về đạo lí làm người của chúng ta. Cho nên mỗi người ai ai cũng cần phải có ý thức bảo vệ và phát huy những thành quả đạt được ấy ngày càng tốt đẹp hơn, có nghĩa là ta vừa là “người ăn quả” của hôm nay, vừa là “người trồng cây” cho ngày mai.
Câu tục ngữ đã để lại một bài học thật quý giá biết nhường nào! Cũng từ đó ta càng thấu hiểu rằng: Cha mẹ, thầy cô cũng chính là người trồng cây, còn ta là người ăn quả. Vì vậy ta cần phải thực hiện tốt bổn phận làm con trong gia đình, bổn phận người học trò của nhà trường. Làm được như vậy tức là ta đã thể hiện được lòng biết ơn sâu sắc của mình. Đây là một việc làm không thể thiếu được ở một người học sinh.