0 bình luận về “Viết bài văn: Người ấy sống mãi trong lòng tôi.”
Đề: Người ấy(bạn,thầy,người thân,…)sống mãi trong lòng tôi.
Bài làm
“Con dẫu lớn vẫn là con của mẹ
Đi hết đời lòng mẹ vẫn theo con.”
Mỗi lần nghe hai câu thơ trên lại làm cho em nhớ đến tình cảm của Mẹ cho ta hình hài, nuôi dưỡng ta khôn lớn, hy sinh cả cuộc đời để cho ta có tương lai tươi sáng. Mẹ là niềm tin hy vọng để ta tìm thấy tia nắng ấm áp lúc khó khăn. Mẹ là sức mạnh giúp ta vững bước trước giông bão của cuộc đời. Hạnh phúc biết bao khi được sống trong tình mẫu tử, trong sự yêu thương, chở che của mẹ.Mẹ là quà tặng vô giá mà cuộc đời dành tặng cho chúng ta
Năm nay, mẹ đã ngoài bốn mươi tuổi rồi nhưng những người cùng tuổi với mẹ thì trong mắt em của mẹ vẫn còn rất trẻ đẹp, mái tóc đen huyền ngày xưa của mẹ giờ đã chuyển sang màu vàng cháy do do dãi dầu mưa nắng ngoài đồng ruộng, để đem lại cho em một cuộc sống ấm no,hạnh phúc. Đi đôi với mái tóc ấy chính là khuôn mặt hình trái xoan của mẹ. Vầng trán của mẹ cao biểu lộ sự thông minh và hiền từ thời gian đã hằn lên khuôn mặt mẹ những nếp nhăn nho nhỏ. Nhưng cũng không thể xóa nhòa được nét dịu hiền, phúc hậu trên khuôn mặt ấy. Mẹ em đẹp lắm! Đôi mắt mẹ như đôi mắt bồ câu luôn sang để soi sáng đường cho em đi. Nhìn vào đôi mắt mẹ, em có thể đoán được những suy nghĩ trong mẹ. Những lúc em đạt được điểm mười đôi mắt ấy hạnh phúc như cười. Và cũng từng đỏ hoe khi mỗi lần em làm điều sai trái, em tự trách mình vì đã làm mẹ buồn. với đôi mắt mẹ là cặp lông mi dài và đôi chân mày lá liễu dày., mỗi khi mẹ cười để lộ hàm răng trắng và đều.Em yêu cả nước da rám nắng và đôi bàn tay chai sần, thô ráp. Ấy vậy mà mẹ lúc nào cũng tươi cười. mẹ rạng rỡ một nụ cười trên môi như nụ hồng buổi sớm. Nụ cười ấy cho em cảm giác mình cũng thêm tự hào và càng khát khao làm những điều tốt đẹp thêm cho cuộc sống này.
Mẹ em là người nghiêm khắc nhưng mẹ không chiều chuông em vô lí, không phải lúc não cũng ngọt bùi, cũng có cả những đắng cay và roi vọt, nhưng chính những roi vọt ấy đã khiến em trưởng thành và càng thêm yêu mẹ.Càng nghĩ về tình cảm sâu nặng của mẹ em dối với em,em lại nhớ đến câu ca dao sau;
“ Tảo tần sớm hôm mẹ nuôi con khôn lớn Đưa tấm lưng gầy cha che chở đời con”
Từng bước đi chập chững trước tiên của đời người, ai đã cầm tay ta dắt đi từng bước một? khi lỡ ngã đau, ai lên tiếng xít xoa? Cảm nhận được nổi đau lúc nầy là ai ngoài mẹ? Ai mừng vui nhất khi ta cất tiếng nói bi bô? Khi bước chân vào trường, đằng sau ta không bao giờ thiếu vắng cặp mắt dõi theo đầy lo lắng của mẹ hiền! Và có ai tả được ánh mắt mừng vui của mẹ mỗi khi ta được điểm mười ?
Bấy nhiêu là thực sự chưa đủ đối với em khi viết về mẹ.đặc biệt trong những ngày ốm đau thì tình yêu thương của mẹ càng tỏa sáng rạng ngời.một buổi chiều nọ em đi học về.Mưa ào ào đổ xuống làm cho người em ướt hết.Tối hôm đó em đã bị sốt.Người em nóng bừng bừng nhưng tay chân thì lạnh run.Em nói với mẹ:”Mẹ ơi con lạnh lắm”.Mẹ sờ trán em và bảo:”không sao đâu,con bị sốt nhẹ thôi”.Rồi mẹ lấy chiếc khăn thấm nước mát đắp lên trán em .Mẹ ghé ly nước vào miệng em và cho em uống thuốc bằng những lời ân cần:”Ngày mai con sẽ khỏi ngay ấy mà”.Ngày hôm sau em thấy mẹ vẫn còn ngồi cạnh và nắm chặt lấy tay em,em thấy thương mẹ vô cùng.Đó là những kỉ niệm sẽ mãi in sâu trong lòng em và em mãi sẽ không bao giờ quên nó.
Tuổi thanh xuân của mẹ là cả một đời mãi hy sinh cho con, tình yêu của mẹ dành cho con mênh mông như trời biển vẫn như câu ca dao xưa đó thôi: “Nghĩa mẹ như nước trong nguồn chảy ra”, và nước trong nguồn vẫn luôn chảy mãi như để tình mẹ luôn tồn tại vĩnh hằng.Giờ đây, khi còn ngồi trên ghế nhà trường, tưởng như báo đáp công ơn trời biển của mẹ bằng cả sự quyết tâm học hành của con khong lam phu niềm hy vọng ngọt ngào vô tư của mẹ hiền dành cho con.
Mẹ ơi! Tình mẹ thật bao la! Con chỉ là đứa bé thích luôn được nằm trong vòng tay âu yếm, trìu mến của mẹ, của gia đình! Con nguyện sẽ gắng học thật tốt để rèn luyện bản thân con nên người, góp một phần nhỏ bé cho xã hội, đem lại nguồn vui, niềm hy vọng cho mẹ, cho gia đình yêu thương của mình.Mẹ là người luôn sống mãi trong lòng con
Đề: Người ấy(bạn,thầy,người thân,…)sống mãi trong lòng tôi.
Bài làm
“Con dẫu lớn vẫn là con của mẹ
Đi hết đời lòng mẹ vẫn theo con.”
Mỗi lần nghe hai câu thơ trên lại làm cho em nhớ đến tình cảm của Mẹ cho ta hình hài, nuôi dưỡng ta khôn lớn, hy sinh cả cuộc đời để cho ta có tương lai tươi sáng. Mẹ là niềm tin hy vọng để ta tìm thấy tia nắng ấm áp lúc khó khăn. Mẹ là sức mạnh giúp ta vững bước trước giông bão của cuộc đời. Hạnh phúc biết bao khi được sống trong tình mẫu tử, trong sự yêu thương, chở che của mẹ.Mẹ là quà tặng vô giá mà cuộc đời dành tặng cho chúng ta
Năm nay, mẹ đã ngoài bốn mươi tuổi rồi nhưng những người cùng tuổi với mẹ thì trong mắt em của mẹ vẫn còn rất trẻ đẹp, mái tóc đen huyền ngày xưa của mẹ giờ đã chuyển sang màu vàng cháy do do dãi dầu mưa nắng ngoài đồng ruộng, để đem lại cho em một cuộc sống ấm no,hạnh phúc. Đi đôi với mái tóc ấy chính là khuôn mặt hình trái xoan của mẹ. Vầng trán của mẹ cao biểu lộ sự thông minh và hiền từ thời gian đã hằn lên khuôn mặt mẹ những nếp nhăn nho nhỏ. Nhưng cũng không thể xóa nhòa được nét dịu hiền, phúc hậu trên khuôn mặt ấy. Mẹ em đẹp lắm! Đôi mắt mẹ như đôi mắt bồ câu luôn sang để soi sáng đường cho em đi. Nhìn vào đôi mắt mẹ, em có thể đoán được những suy nghĩ trong mẹ. Những lúc em đạt được điểm mười đôi mắt ấy hạnh phúc như cười. Và cũng từng đỏ hoe khi mỗi lần em làm điều sai trái, em tự trách mình vì đã làm mẹ buồn. với đôi mắt mẹ là cặp lông mi dài và đôi chân mày lá liễu dày., mỗi khi mẹ cười để lộ hàm răng trắng và đều.Em yêu cả nước da rám nắng và đôi bàn tay chai sần, thô ráp. Ấy vậy mà mẹ lúc nào cũng tươi cười. mẹ rạng rỡ một nụ cười trên môi như nụ hồng buổi sớm. Nụ cười ấy cho em cảm giác mình cũng thêm tự hào và càng khát khao làm những điều tốt đẹp thêm cho cuộc sống này.
Mẹ em là người nghiêm khắc nhưng mẹ không chiều chuông em vô lí, không phải lúc não cũng ngọt bùi, cũng có cả những đắng cay và roi vọt, nhưng chính những roi vọt ấy đã khiến em trưởng thành và càng thêm yêu mẹ.Càng nghĩ về tình cảm sâu nặng của mẹ em dối với em,em lại nhớ đến câu ca dao sau;
“ Tảo tần sớm hôm mẹ nuôi con khôn lớn
Đưa tấm lưng gầy cha che chở đời con”
Từng bước đi chập chững trước tiên của đời người, ai đã cầm tay ta dắt đi từng bước một? khi lỡ ngã đau, ai lên tiếng xít xoa? Cảm nhận được nổi đau lúc nầy là ai ngoài mẹ? Ai mừng vui nhất khi ta cất tiếng nói bi bô? Khi bước chân vào trường, đằng sau ta không bao giờ thiếu vắng cặp mắt dõi theo đầy lo lắng của mẹ hiền! Và có ai tả được ánh mắt mừng vui của mẹ mỗi khi ta được điểm mười ?
Bấy nhiêu là thực sự chưa đủ đối với em khi viết về mẹ.đặc biệt trong những ngày ốm đau thì tình yêu thương của mẹ càng tỏa sáng rạng ngời.một buổi chiều nọ em đi học về.Mưa ào ào đổ xuống làm cho người em ướt hết.Tối hôm đó em đã bị sốt.Người em nóng bừng bừng nhưng tay chân thì lạnh run.Em nói với mẹ:”Mẹ ơi con lạnh lắm”.Mẹ sờ trán em và bảo:”không sao đâu,con bị sốt nhẹ thôi”.Rồi mẹ lấy chiếc khăn thấm nước mát đắp lên trán em .Mẹ ghé ly nước vào miệng em và cho em uống thuốc bằng những lời ân cần:”Ngày mai con sẽ khỏi ngay ấy mà”.Ngày hôm sau em thấy mẹ vẫn còn ngồi cạnh và nắm chặt lấy tay em,em thấy thương mẹ vô cùng.Đó là những kỉ niệm sẽ mãi in sâu trong lòng em và em mãi sẽ không bao giờ quên nó.
Tuổi thanh xuân của mẹ là cả một đời mãi hy sinh cho con, tình yêu của mẹ dành cho con mênh mông như trời biển vẫn như câu ca dao xưa đó thôi: “Nghĩa mẹ như nước trong nguồn chảy ra”, và nước trong nguồn vẫn luôn chảy mãi như để tình mẹ luôn tồn tại vĩnh hằng.Giờ đây, khi còn ngồi trên ghế nhà trường, tưởng như báo đáp công ơn trời biển của mẹ bằng cả sự quyết tâm học hành của con khong lam phu niềm hy vọng ngọt ngào vô tư của mẹ hiền dành cho con.
Mẹ ơi! Tình mẹ thật bao la! Con chỉ là đứa bé thích luôn được nằm trong vòng tay âu yếm, trìu mến của mẹ, của gia đình! Con nguyện sẽ gắng học thật tốt để rèn luyện bản thân con nên người, góp một phần nhỏ bé cho xã hội, đem lại nguồn vui, niềm hy vọng cho mẹ, cho gia đình yêu thương của mình.Mẹ là người luôn sống mãi trong lòng con