Viết bài văn nói về vẻ đẹp và tài năng của Thuý Kiều ( mở bài thân bài kết bài) *lưu ý: đc phép tham khảo mạng nhưng hạn chế giúp mik ik màaa

Viết bài văn nói về vẻ đẹp và tài năng của Thuý Kiều ( mở bài thân bài kết bài)
*lưu ý: đc phép tham khảo mạng nhưng hạn chế
giúp mik ik màaa

0 bình luận về “Viết bài văn nói về vẻ đẹp và tài năng của Thuý Kiều ( mở bài thân bài kết bài) *lưu ý: đc phép tham khảo mạng nhưng hạn chế giúp mik ik màaa”

  1. Từ lâu, “Truyện Kiều” của đại thi hào dân tộc Nguyễn Du đã được xem là một tác phẩm có giá trị độc đáo, đánh dấu một bước phát triển vượt bậc về cả nội dung và nghệ thuật truyện thơ Nôm ở thế kỉ XVIII. Mặc dù, “Truyện Kiều” của Nguyễn Du được sáng tác dựa trên cuốn tiểu thuyết “Kim Vân Kiều truyện” của Thanh Tâm Tài Nhân bên Trung Quốc, nhưng những dụng ý, tư tưởng nghệ thuật và sự sáng tạo nghệ thuật của Nguyễn Du trong “Truyện Kiều” có những bước đột phá mới mẻ, đậm đà giá trị nhân văn, nhân đạo, nhân bản, nhân sinh sâu sắcTrong số các nhân vật của mình, Thúy Kiều là nhân vật được Nguyễn Du khắc họa chân thực và sinh động nhất cả về vẻ đẹp lẫn tài năng. Qua đoạn trích “Chị em Thúy Kiều” ta sẽ thấy rõ điều đó.

      Đoạn trích nằm ở phần đầu của tác phẩm: “Gặp gỡ và đính ước”. Thúy Kiều và Thúy Vân được miêu tả là hai nàng “tố nga” – vừa thông minh lại xinh đẹp hiếm có trong thiên hạ. Hai chị em “mỗi người một vẻ mười phân vẹn mười”. Với bút pháp ước lệ tượng trưng, Nguyễn Du đã ngụ ý miêu tả vẻ đẹp của em gái Thúy Vân trước để làm đòn bẩy, làm nổi bật lên vẻ đẹp “phần hơn” của cô chị Thúy Kiều: 
                                                   
                                                “Vân xem trang trọng khác vời
                                                 Khuôn trăng đầy đặn nét ngài nở nang
                                               Hoa cười ngọc thốt đoan trang
                                              Mây thua nước tóc tuyết nhường màu da”

    Nếu ở nàng Vân, cái đẹp phúc hậu, đoan trang dễ chinh phục chung quanh:

    Mây thua nước tóc, tuyết nhường màu da

     thì ở nàng Kiều, cái đẹp “sắc sảo mặn mà dễ gây tạo vật ghen tuông, hờn dỗi:

    Hoa ghen thua thắm, liễu hờn kém xanh“.

         Các cụ ta xưa đã nhận xét về cái đẹp của hai chị em Kiều, một người là“ sắc trung chi hiền”, một người là “ sắc trung chi thánh kể cũng đã chí lí lắm vậy.

         Thực ra vẻ đẹp bên ngoài là điều đáng chú ý, song đáng quan tâm hơn vẫn là tài hoa và tính cách của nhân vật. Tác giả đã dùng nhiêu câu kiến trúc theo lối tiểu đối để cho tài và sắc của Thúy Kiều được giới thiệu đến mức độ tới hạn của nó:

                                                     Mai cốt cách/ tuyết tinh thần

                                                   Mây thua nước tóc/ tuyết nhường màu da

                                                       Làn thu thủy /nét xuân sơn

                                                Hoa ghen thua thắm/ liễu hờn kém xanh

                                                    Sắc đành đòi một/tài đành họa hai.

    Vẻ đẹp của Kiều khác và hơn hẳn Vân cả về tài lẫn sắc. Đó là sự “sắc sảo” về trí tuệ; “mặn mà” về tầm hồn. Trước hết là vẻ đẹp nhan sắc – ngoại hình của Kiều. Vẫn tiếp tục sử dụng thủ pháp ước lệ tượng trưng lấy vẻ đẹp của thiên nhiên làm thước đo cho vẻ đẹp của con người qua một loạt các hình ảnh: thu thủy, xuân sơn, hoa, liễu, Nguyễn Du đã làm hiện vẻ đẹp của một trang giai nhân tuyệt mĩ. Nhưng khi miêu tả Kiều, tác giả không miêu tả cụ thể chi tiết như ở Vân mà ngược lại, tác giả tập trung vào một điểm nhìn là đôi mắt “Làn thu thủy nét xuân sơn”: Đôi mắt sáng trong và sâu thẳm như làn nước mùa thu; đôi lông mày thanh thoát như nét núi mùa xuân.

         Thúy Kiều sống trong một gia đình phong lưu, rất gia giáo và nàng đang đến cái tuổi búi tóc cài trâm, được phép thành gia, lập thất “tới tuần cập kê”. Thành ngữ “Trướng rủ màn che” gợi tả một lối sống kín đáo, rất khuôn phép của con nhà gia giáo đàng hoàng . Vì thế, đối với những người đàn ông “ong bướm” (chỉ những người đàn ông tán tỉnh phụ nữ không có mục đích tốt đẹp) thì Thúy Kiều không bao giờ để tâm tới. Hai câu kết trong sáng, đằm thắm như che chở, bao bọc cho nàng. Nàng hiện lên như một bông hoa vẫn còn phong nhụy trong cảnh “êm đềm”, chưa một lần tỏa hương vì ai đó.

    Thúy Kiều không chỉ đẹp mà còn thông minh, đa cảm, đa tài vẻ đẹp của nàng ẩn chứa sự thông tuệ, tài năng, đức hạnh cùng với một tâm hồn mẫn cảm, tinh tế và tấm lòng đầy thành tâm, thiện ý. Nhưng ngần ấy tinh hoa tụ lại trong một con người liệu có thái quá chăng? Người xưa thường nói: Thái quá bất cập và Nguyễn Du dường như cũng tiên đoán được số kiếp truân chuyên của Thúy Kiều nên đã viết:

    Anh hoa phát tiết ra ngoài,

    Nghìn thu bạc mệnh một đời tài hoa!

    Đó có phải là định mệnh khắt khe không gì thay đổi được, nhất là trong xã hội phong kiến đầy bất công, ngáng trái thuở xưa?

    Bình luận

Viết một bình luận