viết bài văn tả 1 ông cụ đang ngồi câu cá

viết bài văn tả 1 ông cụ đang ngồi câu cá

0 bình luận về “viết bài văn tả 1 ông cụ đang ngồi câu cá”

  1. Làng quê bao giờ cũng là một thế giới kì thú đối với những đứa trẻ thành thị như em.Ở đó, có biết bao cảnh thiên nhiên tươi đẹp và những con người mộc mạc, giản dị. Đẹp nhất vẫn là người lao động gắn bó với ruộng đồng. Em còn nhớ rất rõ hình ảnh một cụ già ngồi câu cá bên hồ sen vào một buổi chiều mùa hè trong xanh ở quê nội.

    Cụ già mặc một bộ quần áo màu vàng nhạt, đi chiếc xe đạp đã cũ, treo một cái giỏ ở xe và cụ ngồi trên một cái ghế nhỏ và buông cần câu cá. Mắt cụ chăm chăm nhìn vào mặt nước, rồi lại đi vòng vòng xung quanh hồ xem ở chỗ nào có cá để buông cần câu.

    Cái cần câu của ông cụ rất dài, dây câu cũng dài và mồi ông cụ bỏ vào một cái hộp bé xíu. Mỗi khi buông câu, cụ lại gắn mồi vào móc câu. Có những lúc em thấy cụ giật giật cần câu rồi từ từ kéo lên, mặt cụ bừng sáng vì hi vọng là có cá mắc câu. Tuy nhiên khi cụ kéo câu lên thì không có cá mà mồi thì bị ăn hết. Có lẽ con cá đó đã nhanh nhẹn ăn xong mồi nên chạy đi thật xa.

    Mặt hồ bình yên, thi thoảng lăn tăn gợn sóng do cơn gió từ đâu ùa về. Lúc đó có những chú cá ngoi lên tung tăng bơi lội trong hồ, chờn vờn bên cần câu của cụ già nhưng không biết có cắn câu hay không.

    Thời tiết hôm đó khá đẹp, nắng rất nhẹ nhàng, không gắt gỏng; gương mặt của cụ già cũng tươi tỉnh dù cá không cắn câu.

    Khi mặt hồ yên lặng, không có chú cá nào bơi đến cụ lại thong thả vuốt chòm râu dài và trắng phau. Mái đầu của cụ cũng đã bạc trắng, thêm chòm râu trắng nữa nên cụ trông giống như một ông tiên hạ trần thế. Phong thái bình tĩnh và điềm đạm của cụ lúc câu cá khiến cho em liên tưởng đến bài thơ Thu điếu của Nguyễn Khuyến. Nhân vật trữ tình trong bài thơ này cũng có dáng câu cá rất tao nhã và bình thản như vậy.

    Cụ già rất kiên trì khi câu cá, lúc nào có động tĩnh, cụ cũng kéo cần câu rất nhẹ nhàng và điềm tĩnh để không đánh thức lũ cá đang bơi lội ở dưới kia. Bàn tay cụ khéo léo, kéo từ từ cần câu. Và lúc cần câu ngoi lên mặt nước thì có một con cá đã cắn câu. Đó là một con cá rô phi to bằng bàn tay người lớn đã bị mắc vào chiếc cần câu sắc nhọn. Chú cá ngoe nguẩy bên này sang bên kia để thoát khỏi bàn tay của ông cụ.Nhưng ông nhanh tay cho nó vào giỏ và con cá đó đành bỏ cuộc.

    Ông cụ câu cá khiến em nhớ đến hình ảnh ông nội của em, hiền lành và chân chất. Về thành phố thỉnh thoảng vẫn thẫy người ta câu cá trong các hồ nhân tạo nhưng điều đó không làm em thấy yên bình như được cùng ông cụ hàng xóm câu cá trên bờ hồ mát mẻ bằng cần câu trúc nhỏ bé.

    Bình luận

Viết một bình luận