Viết bài văn tả cô giáo đã dạy em mà để lại trong em nhiều ấn tượng sâu sắc nhất
0 bình luận về “Viết bài văn tả cô giáo đã dạy em mà để lại trong em nhiều ấn tượng sâu sắc nhất”
Thời gian thấm thoát thoi đưa.Vậy mà giờ đây em đã học lớp năm-lớp cuối cấp của trường tiểu học.Em đã được các thầy cô giáo ân cần,tận tâm dìu dắt em lên người.Nhưng có lẽ người để lại trong em ấn tượng sâu sắc nhấy trong em là cô Khải dạy em lớp một.
Năm ấy,cô ngoài ba mươi tuổi.Dáng người dong dỏng cao.Cô có mái tóc rất dài,mượt mà,đen nhánh và luôn phảng phất hương thơm của bồ kết.Đôi mắt cô to,tròn,đen láy dịu dàng nhưng vô cùng cương nghị.Đôi mắt ấy chứa chan niềm vui,tràn đầy hi vọng khi chúng em đạt thành tích cao trong học tập.Còn mỗi khi chúng em mắc lỗi,đôi mắt cương nghị của cô lại đượm buồn.
Đôi bàn tay cô thon thả,cẩn thận viết từng nét chữ lên bảng giúp chúng em biết đọc,biết viết.Cô ân cần,kiên trì bắt tay chúng em viết từng nét chữ ngay ngắn,thẳng hàng.Cô luôn dịu dàng dạy chúng em những điều hay lẽ phải.Chính sự yêu thương,ân cần của cô đã giúp em xua đi nỗi sợ hãi của một cô bé lớp một.Em biết ơn cô lắm.Cô giáo em hết lòng yêu thương học sinh.Bao tâm huyết của cô được truyền cô giọng giảng bài trầm ấm.Cô giảng bài rất dễ hiểu cho nên cuối năm lớp chúng em đã có số học sinh giỏi nhiều nhất trường.Vào những giờ ra chơi cô thường ngồi lại viết mẫu và kèm các bạn yếu kém.Có những lúc cô còn kể chuyện cười cho chúng em để xua đi giờ học căng thẳng.Vào những giờ sinh hoạt lớp,cô luôn nhận xét cho từng bạn và nói các bạn sửa lỗi sai đó.Có hôm cô nhận xét tốt về chúng em làm chúng em cố gắng phấn đấu học tập hơn nữa.Giờ đây em đã lên lớp 5,mỗi khi có việc đi qua lớp cô,cô lại gọi em vào hỏi tình hình học tập của em có tốt không rồi cô động viên em hãy cố gắng học tập thật tốt.Cô đúng là người mẹ hiền thứ 2 của em.
Sau này,dù có đi xa tới đâu,em cũng không thể nào quên được cô và tình yêu thương của cô dành cho em.Mặc dù thời gian trôi đi đã khá lâu nhưng hình ảnh của cô vẫn còn in sâu vào trong tâm trí em.
Thời gian thấm thoát thoi đưa.Vậy mà giờ đây em đã học lớp năm-lớp cuối cấp của trường tiểu học.Em đã được các thầy cô giáo ân cần,tận tâm dìu dắt em lên người.Nhưng có lẽ người để lại trong em ấn tượng sâu sắc nhấy trong em là cô Khải dạy em lớp một.
Năm ấy,cô ngoài ba mươi tuổi.Dáng người dong dỏng cao.Cô có mái tóc rất dài,mượt mà,đen nhánh và luôn phảng phất hương thơm của bồ kết.Đôi mắt cô to,tròn,đen láy dịu dàng nhưng vô cùng cương nghị.Đôi mắt ấy chứa chan niềm vui,tràn đầy hi vọng khi chúng em đạt thành tích cao trong học tập.Còn mỗi khi chúng em mắc lỗi,đôi mắt cương nghị của cô lại đượm buồn.
Đôi bàn tay cô thon thả,cẩn thận viết từng nét chữ lên bảng giúp chúng em biết đọc,biết viết.Cô ân cần,kiên trì bắt tay chúng em viết từng nét chữ ngay ngắn,thẳng hàng.Cô luôn dịu dàng dạy chúng em những điều hay lẽ phải.Chính sự yêu thương,ân cần của cô đã giúp em xua đi nỗi sợ hãi của một cô bé lớp một.Em biết ơn cô lắm.Cô giáo em hết lòng yêu thương học sinh.Bao tâm huyết của cô được truyền cô giọng giảng bài trầm ấm.Cô giảng bài rất dễ hiểu cho nên cuối năm lớp chúng em đã có số học sinh giỏi nhiều nhất trường.Vào những giờ ra chơi cô thường ngồi lại viết mẫu và kèm các bạn yếu kém.Có những lúc cô còn kể chuyện cười cho chúng em để xua đi giờ học căng thẳng.Vào những giờ sinh hoạt lớp,cô luôn nhận xét cho từng bạn và nói các bạn sửa lỗi sai đó.Có hôm cô nhận xét tốt về chúng em làm chúng em cố gắng phấn đấu học tập hơn nữa.Giờ đây em đã lên lớp 5,mỗi khi có việc đi qua lớp cô,cô lại gọi em vào hỏi tình hình học tập của em có tốt không rồi cô động viên em hãy cố gắng học tập thật tốt.Cô đúng là người mẹ hiền thứ 2 của em.
Sau này,dù có đi xa tới đâu,em cũng không thể nào quên được cô và tình yêu thương của cô dành cho em.Mặc dù thời gian trôi đi đã khá lâu nhưng hình ảnh của cô vẫn còn in sâu vào trong tâm trí em.
Chúc bạn học tốt nha!
Cho mik ctlnh nha!